TRUYỆN NGẮN NGUYỄN QUANG SÁNG - Trang 95

- Để xem tranh?

- Không. Một người bạn ở Pháp có gởi thư về nhờ tôi tìm mua cho

một bức.

- Thì cứ đến thẳng ông ta.

- Không được, tánh ông ấy tôi biết. Nếu không có người báo trước,

ông ta hoặc không tiếp, hoặc lắc đầu bảo ông không biết ông Foujita là ông
nào...

Tôi đã giúp người họa sĩ mua tranh này gặp Nam. Nam bán bức tranh

thiếu nữ Hà Nội với giá hai cây. Còn bức cô gái người Âu, Nam gởi ra
nước ngoài, nghe nói để bán đấu giá. Còn bức con mèo, Nam vẫn giữ lại.
Một hôm, Nam đến tôi:

- Đêm qua tao nằm mơ một giấc mơ rất kỳ lạ. Có lẽ uống rượu nhiều

quá. Tao mơ thấy con mèo của Foujita từ trong tranh vọt ra. Tao giật mình
choàng dậy. Đúng là con mèo vừa vọt ra cửa sổ. Tưởng là nó thật. Hốt
hoảng, tao bật đèn, mở tủ. Bức tranh vẫn còn, tao vội vàng trải ra. Con mèo
bỗng hoá ra Foujita- Foujita chúm chím nhìn tao: cười.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.