TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 103

với nghề vẽ. Hôm nay Vĩnh về để nói cho mẹ biết rõ việc dân kiện chàng
vừa mới xảy ra.

Bà Thượng chỉ món chim hầm, âu yếm bảo Vĩnh:

- Con ăn đi chứ.

Vĩnh gắp lấy lệ cho mẹ bằng lòng. Doãn để ý thấy Vĩnh chan nước

rau, ăn mấy miếng cá, rồi và lùa cho hết bát cơm. Cơm tuy trắng, tuy mềm
dẻo nhưng lúc đó đối với Vĩnh cũng khô rắn, khó nuốt như cơm gạo đỏ của
bọn dân nghèo. Doãn thấy bà Thượng khi gặp biến lại yêu con hơn lúc
thường; từ khi biết tin, bà chỉ lo tìm cách cho con thoát khỏi bước khó
khăn, chứ không hề tự hỏi tại sao con bà đã thừa tiền, lại còn ăn hối lộ. Bà
chỉ thỉnh thoảng than phiền cùng Doãn:

- Tao đã bảo nó năm nay năm hạn phải nên cẩn thận, nó cứ không

thèm nghe.

Ăn xong, Doãn và Vĩnh cùng bước sang bên xưởng vẽ, Vĩnh khép cửa

lại hỏi Doãn:

- Tôi cần ít tiền, anh có thể cho vay được không?

Doãn mở tủ lấy ra tập phiếu nói:

- Chú lấy bao nhiêu để tôi ký.

Vĩnh cầm lấy tờ phiếu tay run run, khiến Doãn động lòng thương hại.

Đột ngột, chàng nói với Vĩnh:

- Nên tính trước những sự có thể xảy ra được. Nếu chú phải cách thì

làm sao?

Vĩnh đáp giọng quả quyết:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.