TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 158

TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH

Nhất Linh

www.dtv-ebook.com

Mười Năm Qua

Ngày 25 tháng 10 năm 1924

Anh Trung yêu dấu,

Chắc anh còn nhớ mấy giọt nước mắt của em đã thấm ướt tay anh đêm

qua. Anh hẳn không ngờ rằng đêm qua lại là đêm em phải vĩnh biệt anh,
vĩnh biệt người đầu tiên đã cho em biết thế nào là tình yêu ở đời. Anh hỏi
em vì cớ sao mà khóc, thì em chỉ mỉm cười, nũng nịu đáp lại: Vì yêu anh
quá, vì sung sướng quá. - Anh có ngờ đâu em khóc vì em phải xa anh, vì
em đã quyết phải rời anh ra.

Vâng, em cần phải xa anh. Em sẽ đi, đi thật xa. Anh đừng tìm kiếm

em làm gì vô ích, vì không bao giờ, không bao giờ nữa anh có thể gặp được
em, gặp được Lan Hà yêu quý của anh nữa. Anh chỉ biết rằng ở một nơi xa
xôi mà không bao giờ anh đi tới, em vẫn dùng những ngày tàn sót lại để hối
hận những sự lầm lỗi đã qua và để luôn luôn tưởng nhớ tới anh...

Anh ạ, em không muốn làm hại đời anh, vì vậy em phải miễn cưỡng

xa anh, để anh "lập lại cái đời niên thiếu của anh".

Xin anh tha lỗi cho em đã làm anh đau khổ, xin anh tha lỗi cho con

Lan Hà khốn nạn này đã đến làm vẩn đục quãng đời ngây thơ, trong sáng
của anh. Em chỉ là một gái giang hồ dày dạn phong trần mà ai cũng có thể
khinh được.

-----------

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.