TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 168

- Sao mình không thắp đèn lên? Huy vội ngắt lời vợ:

- Thôi, không cần.

Rồi chàng lại bắt đầu kể chuyện cho Vượng nghe:

- ... Thế là tôi rớt về địa dư và lịch sử, mặc dầu anh em đã gọi tôi là

"Huy địa dư".

Vượng nói:

- Anh rớt, có lẽ vì tại anh học thuộc quá, thuộc cả chấm câu, chấm

phẩy và số trang.

Huy cười:

- Anh không nhớ có lần làm bài về địa dư, tôi bắt đầu ngay bằng một

câu: "như tôi đã nói ở trang 45, mục 7..." nghĩa là tôi cứ viết theo nguyên
văn trong sách. Của đáng tội, trí học của tôi không lấy gì làm sáng suốt cho
lắm, tôi chỉ được một cái chăm và học thuộc lòng. Mà chăm như thế, chỉ vì
cốt thi đỗ để lấy Liên. Chắc anh đã biết Liên?

- Lạ gì, Liên con cụ tuần Đạo.

- Chính đó. Nhưng năm đầu tôi rớt, Liên và nhà Liên đành lòng đợi tôi

năm sau. Cái mộng được làm một ông tham, lại được lấy một người đẹp,
con nhà giàu, cái mộng to lớn nhất trong đời tôi lúc đó, vì thế vẫn còn. Tôi
chăm học bằng hai năm trước và học thuộc lòng cũng gấp hai trước...

Thế rồi chỉ vì một cái tẩy...

Nói đến đây, Huy cười khẽ một cái, với điếu thuốc lá, đánh diêm châm

hút.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.