TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH - Trang 36

TRUYỆN NGẮN NHẤT LINH

Nhất Linh

www.dtv-ebook.com

Giật Mình Tỉnh Dậy

Cái đầm tôi trồng rau cách trại độ nửa ngày đường. Đến mùa hoa nở

tôi đem một chiếc thuyền với người con cả tôi ra ở để coi sen, vì đấy xưa
nay vẫn có lắm đứa hay đến hái hoa trộm. Nhân tiện mang theo mấy cái cần
câu và mấy cái lờ nan để bắt cá.

Cái nhà lều coi sen, tôi làm đã lâu, nay mục nát và hư hỏng nhiều chỗ.

Nhưng mà có gì đâu? Chỉ có bốn cái cọc cắm xuống đáy nước, mấy tấm
phản gỗ nằm ngang với một cái mái lá tùm hụp lên trên. Đằng trước có một
cái cửa con trông ra dải sen, phía sau treo một cái mành mành rách.

Trong nhà nào chăn, nào chiếu, nào gối bừa bộn, một bên để chỗ nằm,

còn một bên làm bếp nấu nướng. Trên mái treo mấy cái rế đựng đồ ăn, và
củi để thổi.

Khi nào mưa to gió lớn, căn nhà lều cứ lung lay hình như muốn đổ ụp

xuống nước. Tôi quấn cái chăn nằm trên chiếu, mặt quay ra phía dải sen để
trông trộm. Tôi phải đắp chăn vì đêm ấy ở ngoài trời làm rét lắm.

Những đêm trời bình tĩnh, tôi không đi ngủ mấy khi, tôi ra ngồi phía

sau lều, cuốn mành lên câu cá, có khi đến nửa đêm chưa thôi. Sát vào nhà
lều có một cái bãi vào độ một mẫu đất, nổi lên trên mặt nước. Trên bãi có
vài cái mả Khách đã lâu ngày lắm. Chen vào đám cỏ rậm, có một con chó
đá ngồi yên lặng như để canh giữ lấy cổ lăng. Họ đồn rằng trước Tàu có
phong thần để giữ của ở đây. Những hòn đá rải rác bên mộ, con chó đá ngồi
trơ trơ, những hốc tối, những con rắn bò trong đám cỏ dưới bóng trăng lờ
mờ, trông thấy dẫu người bạo đến đâu cũng kinh khiếp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.