TRUYỆN NGẮN TRINH THÁM - Trang 122

— Người ta không biết được.
— Số tiền ấy ở đâu? Nó ở nơi nào anh có thể lấy được ư?
— Đúng thế. Nó đang đợi anh.
— Ở đâu?
— Trong két sắt của Hugo, trong sòng bạc.
— Ăn cắp của Hugo! Anh điên rồi, anh yêu.
— Không! Anh không điên.
— Lão ta sẽ giết anh và cả em nữa.
— Nhưng trước hết lão phải tìm ra chúng ta đã.
— Em không ngờ anh có đủ can đảm để làm việc này. Có thể

là anh đợi thời cơ...

— Em sẽ thấy...
— Tại sao anh biết trong két có tiền? Anh đã nhìn thấy nó rồi

chứ?

— Hugo đã nói với anh như vậy. Em biết là lão rất quý anh.

Đôi lúc lão gọi anh vào văn phòng để cho anh một điếu thuốc
hoặc một cốc rượu riêng của lão trong kho rượu. Chiều nay, khi
lão sửa soạn ra đi, anh đã nhìn thấy tiền bọc trong gói giấy và
buộc bằng một sợi dây lớn đặt trên bàn. Chếnh choáng hơi men,
với giọng bông đùa, lão hỏi anh có biết trong bọc ấy có gì
không? Anh trả lời là không và lão cho biết đây là một vạn đô-la
gồm những tờ có mệnh giá lớn. Rồi lão nói anh phải chú ý canh
chừng khi lão đi vắng vì lão để tiền trong két cho đến khi trở về.

— Số tiền lớn như vậy lại đơn giản để trong két. Kể cả đối với

Hugo. Đây là tiền riêng của lão ư?

— Lão nói như vậy, nhưng anh cho rằng nhân viên Sở Thuế

lại nghĩ khác. Có điều là khi mất tiền thì không bao giờ lão đi
trình báo với cảnh sát cả.

— Lão không cần làm việc này. Có nhiều người làm cho lão.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.