TRUYỆN NGẮN TRINH THÁM - Trang 167

— Không. Tôi muốn giúp ông nhiều hơn.
— Nếu nhớ ra một điều gì đó, xin ông gọi cho chúng tôi. - Tôi

nói và đặt tấm danh thiếp lên bàn.

— Chắc chắn là như vậy, ông Selby.

***

Khi đi trên phố, tôi rẽ vào một trạm điện thoại công cộng gọi

về đồn xem có tin tức gì không. Viên cảnh sát thường trực nói
cách đây chừng vài phút có một người đàn ông không nêu tên
mà chỉ đọc số điện thoại nói rằng ông có thể gọi điện cho người
ấy.

Tôi quay số điện thoại ấy. Có ngay tiếng trả lời.
— A-lô!
— Tôi là thanh tra Selby. Có người nhắn tôi gọi số máy này.
— Vâng, vâng. Thưa ông Selby - Tiếng của một người đàn ông

trả lời bằng giọng the thé - Tôi là Phil Joyner người gác đêm của
khách sạn Merrich. Đêm hôm qua ông có đến hỏi về một khách
trọ, ông Bennett...

— Đúng thế.
— Ông Bennett đã trở về khách sạn trước đây mười phút

đồng hồ. Tôi đã đưa cho ông ta tấm danh thiếp mà ông để lại.
Nhưng ông ta không thèm ngó đến. Rồi ông ta cười và ném nó
vào sọt giấy vụn và đi lên gác.

Im lặng một thoáng rồi người đàn ông nói tiếp.
— Tôi biết ông muốn gặp ông ta.
— Cảm ơn ông Joyner - Tôi nói - Tôi sẽ tới khách sạn ngay.
— Tôi muốn giúp đỡ các ông cảnh sát. Người ta không có

nhiều bạn bè, đúng không ông?

— Làm bạn tốt hơn làm kẻ thù - Tôi nói - Xin cảm ơn ông một

lần nữa.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.