TRUYỆN NGẮN TRINH THÁM - Trang 34

Mẹ cũng đã chết, đang nằm trước của lối xuống bếp. Trước đó

chắc chắn là bà đang cầm hai chiếc cốc. Một đã vỡ tan tành,
những mảnh thủy tinh nằm rải rác trên nền nhà, còn chiếc kia
rơi mà không vỡ. Mẹ vẫn nói nếu ngã xuống nền nhà thì sẽ chết.
Tuy nhiên, có một chiếc cốc không vỡ.

Tommy đã muốn nói với một trong những viên cảnh sát là

không nên sờ mó vào xác chết nhưng rồi lại thôi. Họ biết phải
làm như thế nào mà không cần một đứa bé tám tuổi giải thích.
Nó lại trở về ngồi trên ghế tràng kỷ để đợi. Nó còn phải đợi. Nó
đã hết run so với lúc nhấc máy nói và lúc này nó cảm thấy dễ
chịu.

Một trong những viên cảnh sát đến bên Tommy.
— Chuyện xảy ra như thế nào, anh bạn?
Tommy ngước mắt lên và bắt đầu kể nhưng một cảnh sát

khác nói:

— Tốt hơn cả là đợi ông trung úy đến.
Và người ấy nhún vai làm như không nhìn thấy Tommy nhìn

thấy cử chỉ của mình.

— Có thể là nó không thể nhắc lại được... đây chỉ là một đứa

trẻ. Gọi dây nói đi, Charlie, để họ thấy rõ công việc.

Charlie đi gọi điện thoại. Người đồng nghiệp của Charlie

quàng tay lên cổ Tommy.

— Thế nào, anh bạn?
Người ấy nói bằng giọng mà nó chưa hề được nghe trên ti-vi.

Nó gỡ cánh tay ấy ra.

— Tốt hơn rồi. - Nó trả lời.
Cánh tay ấm áp khiến Tommy buồn ngủ. Nhưng nó biết lúc

này thì không thể đi nằm được. Chưa được. Phải đợi cho đến khi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.