TRUYỆN NGẮN TRINH THÁM - Trang 86

— Tất nhiên! - Paul nói - Hắn không muốn thấy một nhân

chứng đang sống. Do đó, ông không nên nói với Elaine về
chuyện này.

Henri lên xe đi dự đám tang của Lewie. Ông ra lệnh cho

Elaine không ra đứng gác cũng như không đi đưa ma. Ông cho
rằng sẽ dễ nhận ra kẻ lạ mặt trong nghĩa trang. Nhưng thân
nhân người qua đời và những kẻ tò mò tới đây quá đông mà
không chú ý đến thời tiết. Ông quay về phố Front và tự hỏi có
nên về nhà để dùng bữa hay là đến cửa hàng của ông Guido để
ăn bánh mì kẹp thịt.

Nhưng khi cách ngã tư phố Venable chừng sáu chục mét, ông

thấy một bóng người mặc chiếc áo khoác màu xanh - đây là áo
mà Paul đã mua để trả lại cho ông Henri - chân đi đôi tất dài
màu đỏ. Ông nhìn những thao tác của người cảnh sát khi ngăn
đoàn xe cộ để tốp học sinh nhỏ qua đường. Đây có phải là một
phụ nữ không? Ông tự hỏi.

Với vẻ mệt nhọc, ông nhìn những hàng xe đậu hai bên đường

trên phố Front. Trước hết, rất nhanh, ông điểm từng chiếc một.
Ông bỏ qua những chiếc mà ông đã biết rõ mà chú ý vào những
xe có biển số lạ. Ông chú ý những hoạt động trong xe. Cuối cùng
ông xuống xe tới bên người đứng gác ở ngã tư.

— Paul, tôi hy vọng rằng anh đã mặc áo chống đạn.
— Chào ông Henri. Ông yên tâm, tôi đã có khẩu súng này.
— Thì sao? Không đủ đâu.
Paul có mỉm cười không? Người ta không thể thấy mặt của

anh ta sau chiếc mặt nạ ma quái này. Anh chỉ tay vào một vài
em nhỏ học lớp mẫu giáo đi một cách lộn xộn.

— Xin tin tôi, ông Henri. Ông có thấy chiếc xe chở hoa đậu

trước nhà hàng Monoprix kia không.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.