TRUYỆN NGẮN TRINH THÁM - Trang 90

mở cửa giúp mình. Một tay giữ lấy mép chiếc áo khoác, cô nắm
lấy cánh cửa bằng tay kia. Cô chỉ nhìn thấy một bên mặt của
người lái xe. Chiếc mũ cát-két đội lệch hẳn sang bên phải, người
ấy mặc một bộ thường phục. Elaine thấy trán anh ta có những
giọt mồ hôi. Chậm chạp cô lùi chân lại và nhìn kỹ mặt của
người ấy.

Bất chợt hắn trườn người ra khỏi ghế và nắm lấy cổ tay cô.

Quá sợ hãi, cô không thể kêu lên được. Không buông tay ra,
Shubert giơ lên trước mặt cô một con dao đi săn và nói bằng
giọng lạnh lùng:

— Lưỡi dao này thì không gây ra tiếng động, chính cô là

người quyết định việc tôi có dùng nó hay không. Ngoan ngoãn
lên xe. Tôi muốn nói chuyện với cô.

Hắn bỏ cổ tay và nắm lấy cánh tay cô. Hắn đủ khỏe để lôi cô

lên xe. Nhưng bất chợt cô kêu lên một tiếng vô nghĩa:

— Bước chân của Kentucky!
Nếu cô kêu “Cứu tôi với!” thì chắc hẳn Shubert đã cho cô một

nhát dao rồi. Tiếng kêu lạ lùng ấy làm hắn ngạc nhiên. Hắn
ngập ngừng. Trong lúc sự sợ hãi được thay thế bằng sự thách
thức, kẻ đang nắm cánh tay cô nghĩ chắc hẳn có một cuộc đua
ngựa nào đó, có con ngựa mang tên “Kentucky” tham gia.
Elaine đã kêu một tiếng mà chẳng biết mình kêu cái gì.

Shubert đang lẩm bẩm một tiếng “Cái gì?” thì Elaine đã nắm

lấy cánh tay hắn. Đáng lẽ cưỡng lại thì cô xông vào hắn, lấy gót
giày của mình giẫm mạnh lên bàn chân hắn. Hắn kêu lên và đẩy
chân cô ra. Cô lùi xuống và giật mạnh cánh tay mình khỏi bàn
tay hắn. Shubert ngã sấp xuống ghế ngồi.

Nhưng nhanh hơn phản xạ của Elaine, hắn nhoài người ra

khỏi cánh cửa trước khi cô lấy lại thăng bằng. Muộn rồi, hắn đã

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.