TRUYỆN NGẮN TRINH THÁM - Trang 99

Thoạt nhìn thì ngôi nhà ấy rất không phù hợp với một người

độc thân bị bệnh tim. Mùa hè muốn lên trên đó phải đi theo một
đường ngoằn ngoèo để đến phía sau nhà, nhưng mùa đông thì
xe cộ chỉ có thể đậu ở cuối bậc thềm mà thôi.

Điều đó có nghĩa là ông Hillyer không thể rời khỏi nhà từ khi

tuyết bắt đầu rơi. Nhưng ông ta không hề bận tâm. Vào mùa
thu, ông đã trữ được mười hai ngàn lít dầu mazut và rất nhiều
đồ hộp và ông ấy rất yên tâm. Hàng ngày bà Ho lên trên ấy để
quét dọn và làm bếp. Hai mươi bốn bậc thềm không làm cho bà
già sợ hãi, kể cả người em rể của bà, ông Sam, cũng vậy. Ông này
là người dọn dẹp cầu thang và quét dọn tầng trệt.

Ông Hillyer thích sự cô đơn, ông ta không muốn giao tiếp với

xã hội. Đó là một người cao lớn, mảnh khảnh, có bộ mặt dài vừa
chua cay vừa hách dịch. Ông đã viết được mười hai cuốn tiểu
thuyết trinh thám và giữ được nhiều bài báo nói về công việc
của mình. Ông ta rất hài lòng về những bài báo ấy, chúng đã
làm cho ông được nổi tiếng về sự sắp xếp nội dung các cốt
truyện của mình.

Tuy nhiên năm năm trở lại đây ông thôi viết lách. Tôi cho

rằng ông đã thất vọng vì sách của mình không bán được.

Vâng, tôi xin nói về người phụ nữ.
Bà ta nhìn ngôi nhà sau đó quay lại đi vào văn phòng tòa báo.

Tôi vội vàng đón tiếp bà. Bà ta mỉm cười và chào tôi. Bà ta có
giọng nói ồm ồm làm người nghe sợ phát run lên. Bà ta hỏi tôi
có phải là tổng biên tập không. Tôi trả lời tôi chỉ giữ chức phó
thôi. Sau đó bà ta xin phép được dùng điện thoại. Có thể được
thôi, tôi nói và đưa máy nối cho bà. Bà ta xin máy của ông Mark
Hillyer. Tôi không có việc gì khác ngoài việc nghe bà ta nói
chuyện. Bà nói bằng một giọng khác thường:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.