TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 113

Chàng về xem ý-tứ nhà,

Sự mình cũng rắp lân-la giãi-bày.

Mấy phen cười nói tỉnh say,

606

Tóc-tơ bất động mảy-may sự tình.

Nghĩ : « Đà bưng kín miệng bình,

607

« Nào ai có khảo mà mình lại xưng ? »

Những là e-ấp

608

dùng-dằng,

1580. Rút dây, sợ nữa động rừng, lại thôi.

Có khi vui miệng mua cười,

Tiểu-thư lại giở những lời đâu đâu.

Rằng : « Trong ngọc đá vàng thau,

« Mười phần ta đã tin nhau cả mười.

« Khen cho những miệng rông-dài,

« Bướm-ong, lại đặt những lời nọ kia !

« Thiếp dù vụng, chẳng hay suy,

« Đã dơ bụng nghĩ, lại bia miệng cười ! »

Thấy lời thủng-thỉnh như chơi,

1590. Thuận lời, chàng cũng nói xuôi đỡ đòn.

609

Những là cười phấn, cợt son,

Đèn khuya chung bóng, trăng tròn sánh vai.

*

Thú quê thuần hức bén mùi,

610

Giếng vàng đã rụng một vài lá ngô.

611

Chạnh niềm nhớ cảnh giang-hồ,

Một niềm quan-tái

612

, mấy mùa gió trăng.

Tình riêng chưa dám rỉ răng,

Tiểu-thư trước đã liệu chừng nhủ qua :

« Cách năm, mây bạc

613

xa xa,

1600. « Lâm-chuy cũng phải tính mà thần-hôn ».

614

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.