TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 162

Nào hồn tinh-vệ

953

biết theo chốn nào ?

Cơ-duyên đâu bỗng lạ sao ?

Giác-duyên đâu bỗng tìm vào đến nơi.

Trông lên linh-vị chữ bài,

Thất kinh mới hỏi : « Những người đâu ta ?

« Với nàng thân-thích gần xa ?

« Người còn, sao bỗng làm ma khóc người ? »

Nghe tin ngơ-ngác rụng-rời,

2980. Xúm quanh kể họ

954

, rộn lời hỏi tra :

« Này chồng, này mẹ, này cha,

« Này là em ruột, này là em dâu.

« Thật tin nghe đã bấy lâu,

« Pháp-sư dạy thế, sự đâu lạ dường ! »

Sư rằng : « Nhân-quả với nàng,

« Lâm-chuy buổi trước, Tiền-đường buổi sau.

« Khi nàng gieo ngọc, trầm châu,

« Đón nhau, tôi đã gặp nhau rước về.

« Cùng nhau nương cửa Bồ-đề,

955

2990. « Thảo-am

956

đó, cũng gần kề chẳng xa.

« Phật tiền ngày bạc lân-la,

« Đăm-đăm, nàng cũng nhớ nhà khôn khuây ».

Nghe tin, nở mặt, mở mày,

Mầng nào lại quá mầng này nữa chăng ?

Từ phen chiếc lá lìa rừng,

Thăm tìm luống những liệu chừng nước mây.

Rõ-ràng hoa rụng, hương bay,

Kiếp sau họa thấy, kiếp này hẳn thôi.

Minh

957

dương đôi ngả chắc rồi,

3000. Cõi trần mà lại thấy người cửu-nguyên !

958

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.