TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 60

Vương Quan mới dẫn gần xa :

« Đạm Tiên nàng ấy xưa là ca-nhi.

« Nổi danh tài sắc một thì,

« Xôn-xao ngoài cửa, hiếm gì yến-anh.

« Phận hồng-nhan có mong-manh,

« Nửa chừng xuân, thoắt gãy cành thiên-hương.

42

« Có người khách ở viễn phương,

« Xa nghe cũng nức tiếng nàng tìm chơi,

« Thuyền tình vừa ghé đến nơi,

« Thì đà trâm gãy bình rơi bao giờ !

43

« Buồng không lạnh ngắt như tờ,

« Dấu xe ngựa đã rêu lờ-mờ xanh.

« Khóc-than khôn xiết sự tình,

« Khéo vô duyên bấy

44

là mình với ta !

« Đã không

45

duyên trước chăng mà,

« Thì chi chút ước

46

gọi là duyên sau.

« Sắm-sanh nếp tử, xe châu,

47

« Vùi nông

48

một nấm, mặc dầu cỏ hoa.

« Trải bao thỏ lặn, ác tà,

49

80. « Ấy mồ vô chủ, ai mà viếng thăm ! »

Lòng đâu sẵn món

50

thương tâm,

Thoắt nghe Kiều đã đầm đầm châu sa :

51

« Đau-đớn thay, phận đàn bà !

« Lời rằng bạc-mệnh cũng là lời chung.

« Phũ-phàng chi bấy Hóa-công !

52

« Ngày xanh

53

mòn-mỏi, má hồng phôi-pha,

« Sống làm vợ khắp người ta,

« Hại thay

54

! thác xuống làm ma không chồng !

« Nào người phượng chạ loan chung,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.