TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 62

Một lời nói chửa kịp thưa,

120. Phúc đâu trận gió cuốn cờ

70

đến ngay.

Ào ào đổ lộc, rung cây,

Ở trong dường có hương bay ít nhiều.

Đè chừng ngọn gió lần theo,

Dấu giày từng bước in rêu rành-rành.

Mặt nhìn, ai nấy đều kinh,

Nàng rằng : « Này thực tinh-thành

71

chẳng xa.

« Hữu tình ta lại gặp ta,

« Chớ nề u-hiển,

72

mới là chị em ».

Đã lòng hiển-hiện cho xem,

130. Tạ lòng, nàng lại nối thêm vài lời.

Lòng thơ

73

lai-láng bồi-hồi,

Gốc cây, lại vạch một bài cổ thi.

Dùng-dằng nửa ở, nửa về,

Nhạc vàng đâu đã tiếng nghe gần gần.

Trông chừng thấy một văn-nhân,

Lỏng buông tay khấu

74

, bước lần dặm băng.

Đề-huề lưng túi gió trăng.

75

Sau chưn theo một vài thằng con con,

Tuyết in sắc ngựa câu dòn,

76

140. Cỏ pha mùi áo nhuộm non da trời.

77

Nẻo xa mới tỏ mặt người,

Khách đà xuống ngựa, tới nơi tự tình.

Hài văn lần bước dặm xanh,

78

Một vùng như thể cây quỳnh, cành dao.

79

Chàng Vương, quen mặt ra chào,

Hai kiều

80

e-lệ nép vào dưới hoa.

Nguyên người quanh-quất đâu xa,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.