« Công đeo-đuổi chẳng thiệt-thòi lắm ru ! »
Lặng nghe lời nói như ru,
Chiều xuân dễ khiến, nét thu ngại-ngùng.
Rằng : « Trong buổi mới lạ-lùng,
350. « Nể lòng, có lẽ cầm lòng cho đang !
« Đã lòng quân-tử đa mang,
« Một lời, vâng tạc đá vàng thỉ-chung ».
Được lời như cởi tấm lòng,
Rằng : « Trăm năm cũng từ dây,
« Của tin, gọi một chút này làm ghi ».
Sẵn tay khăn gấm, quạt quì,
Với cành thoa ấy, tức thì đổi trao.
360. Mái sau dướng có xôn-xao tiếng người.
Vội-vàng lá rụng, hoa rơi,
Từ phen đá biết tuổi vàng,
Tình càng thấm-thía, dạ càng ngẩn ngơ.
Sông Tương một giải nông sờ,
Bên trông đầu nọ, bên chờ cuối kia.
sương che,
Tin xuân đâu dễ đi về cho năng.
*
Lần lần ngày gió đêm trăng,
370. Thưa hồng rậm lục
Ngày vừa sinh-nhật ngoại gia,
Trên hai đường, dưới nữa là hai em.
Tưng-bừng sắm-sửa áo xiêm,