TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 70

« Công đeo-đuổi chẳng thiệt-thòi lắm ru ! »

Lặng nghe lời nói như ru,

Chiều xuân dễ khiến, nét thu ngại-ngùng.

181

Rằng : « Trong buổi mới lạ-lùng,

350. « Nể lòng, có lẽ cầm lòng cho đang !

« Đã lòng quân-tử đa mang,

« Một lời, vâng tạc đá vàng thỉ-chung ».

182

Được lời như cởi tấm lòng,

Giở kim-thoa

183

với khăn hồng, trao tay.

Rằng : « Trăm năm cũng từ dây,

« Của tin, gọi một chút này làm ghi ».

Sẵn tay khăn gấm, quạt quì,

184

Với cành thoa ấy, tức thì đổi trao.

Một lời gắn-bó tất-giao,

185

360. Mái sau dướng có xôn-xao tiếng người.

Vội-vàng lá rụng, hoa rơi,

Chàng về viện sách

186

nàng về lầu trang.

Từ phen đá biết tuổi vàng,

Tình càng thấm-thía, dạ càng ngẩn ngơ.

Sông Tương một giải nông sờ,

Bên trông đầu nọ, bên chờ cuối kia.

187

Một tường tuyết trở

188

sương che,

Tin xuân đâu dễ đi về cho năng.

*

Lần lần ngày gió đêm trăng,

370. Thưa hồng rậm lục

189

đã chừng xuân qua.

Ngày vừa sinh-nhật ngoại gia,

Trên hai đường, dưới nữa là hai em.

Tưng-bừng sắm-sửa áo xiêm,

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.