« Ái-ân ta có ngần này mà thôi !
« Bây giờ kẻ ngược, người xuôi,
« Biết bao giờ lại nối lời nước non ?
« Dẫu rằng sông cạn đá mòn,
« Con tằm đến thác, cũng còn vương tơ ! »
Cùng nhau kể-lể say xưa,
Nói rồi lại nói, lời chưa hết lời.
Mặt trông tay chẳng nỡ rời,
1980. Hoa-tì đã động đến người nẻo xa.
Tiểu-thư đâu đã rẽ hoa bước vào.
Cười cười, nói nói ngọt-ngào,
Hỏi chàng mới ở chốn nào lại chơi ?
Dối quanh, sinh mới liệu lời :
« Tìm hoa quá bước, xem người viết kinh ».
Khen rằng : « Bút-pháp
« So vào với thiếp Lan-đình
« Tiếc thay lưu-lạc giang-hồ,
1990. « Nghìn vàng, thật cũng nên mua lấy tài ! »
Thuyền trà cạn nước hồng-mai,
Thong-dong nối gót thư-trai cùng về.
VIII
Nàng càng e-lệ ủ-ê,
Rỉ tai, hỏi lại hoa-tì trước sau,
Hoa rằng : « Bà đến đã lâu,
« Dón chừng đứng núp độ đâu nửa giờ.
« Rành-rành kẽ tóc chưn tơ,
« Mấy lời nghe hết đã dư tỏ tường.
« Bao nhiêu đoạn khổ, tình thương.