TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 127

« Ái-ân ta có ngần này mà thôi !

« Bây giờ kẻ ngược, người xuôi,

« Biết bao giờ lại nối lời nước non ?

« Dẫu rằng sông cạn đá mòn,

« Con tằm đến thác, cũng còn vương tơ ! »

729

Cùng nhau kể-lể say xưa,

Nói rồi lại nói, lời chưa hết lời.

Mặt trông tay chẳng nỡ rời,

1980. Hoa-tì đã động đến người nẻo xa.

Nhận ngừng

730

, nuốt tủi, đứng ra,

Tiểu-thư đâu đã rẽ hoa bước vào.

Cười cười, nói nói ngọt-ngào,

Hỏi chàng mới ở chốn nào lại chơi ?

Dối quanh, sinh mới liệu lời :

« Tìm hoa quá bước, xem người viết kinh ».

Khen rằng : « Bút-pháp

731

đã tinh,

« So vào với thiếp Lan-đình

732

, nào thua !

« Tiếc thay lưu-lạc giang-hồ,

1990. « Nghìn vàng, thật cũng nên mua lấy tài ! »

Thuyền trà cạn nước hồng-mai,

733

Thong-dong nối gót thư-trai cùng về.

VIII

Nàng càng e-lệ ủ-ê,

Rỉ tai, hỏi lại hoa-tì trước sau,

Hoa rằng : « Bà đến đã lâu,

« Dón chừng đứng núp độ đâu nửa giờ.

« Rành-rành kẽ tóc chưn tơ,

« Mấy lời nghe hết đã dư tỏ tường.

« Bao nhiêu đoạn khổ, tình thương.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.