TRUYỆN THÚY KIỀU - NGUYỄN DU - Trang 150

« Giết chồng mà lại lấy chồng,

« Mặt nào mà lại đứng trong cõi đời ?

« Thôi thì một thác cho rồi,

« Tấm lòng phó mặc trên trời, dưới sông ! »

Trông vời con nước

883

mênh-mông,

Đem mình gieo xuống giữa dòng tràng-giang.

Thổ-quan theo vớt vội-vàng,

Thì đà đắm ngọc, chìm hương cho rồi !

884

Thương thay, cũng một thân người !

2640. Hại thay, mang lấy sắc tài làm chi !

Những là oan-khổ lưu-ly,

Chờ cho hết kiếp, còn gì là thân ?

Mười-lăm năm, bấy nhiêu lần,

Làm gương cho khách hồng-quần thử soi !

Đời người đến thế thì thôi !

Trong cơ âm cực, dương hồi

885

, khôn hay.

Mấy người hiếu-nghĩa xưa nay,

Trời làm chi đến lâu ngày càng thương !

X

Giác-duyên từ tiết giã năng,

2650. Đeo bầu quảy níp, rộng đường vân-du.

886

Gặp bà Tam-hợp đạo-cô,

887

Thong-dong, hỏi hết nhỏ to sự nàng :

« Người sao, hiếu-nghĩa đủ đường ?

« Kiếp sao, rặt những đoạn-trường thế thôi ? »

888

Sư rằng : « Phúc họa đạo Trời,

« Cỗi nguồn, cũng ở lòng người mà ra.

« Có trời mà cũng tại ta,

« Tu là cỗi phúc, tình là dây oan.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.