TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 154

Beirut; ông ta biết rõ thành phố đó là gì và tại sao ông ta ở đó. Sharon, bất
chấp chuyến viếng thăm bí mật của mình, đã không có một manh mối nào
về nơi đó – điều tương tự cũng đúng với hầu hết những người Israel – đó là
lý do tại sao, cuối cùng Sharon và quân đội của ông phải phá cửa thoát ra
gần giống như cách họ đã phá cửa để đi vào.

Tôi chứng kiến họ đến và chứng kiến họ đi, và quả thực họ là một nhóm

những kẻ xâm lược lạ kỳ. Họ đến Beirut như những kẻ ngây thơ từ nước
ngoài đến, và rồi họ rời đi ba năm sau đó giống như những vị khách du lịch
giận dữ, những người đã bị chèn ép, lừa đảo, và lấy mất sạch cả hành lý
cùng những tấm séc du lịch cất bên trong.

***
Vào khoảng 10 giờ tối ngày 13 tháng Sáu năm 1982, tin tức đầu tiên

được phát ra từ đài phát thanh của lực lượng dân quân Phalange trong một
bản tin từ Tây Beirut. Tất cả chúng tôi túm tụm quanh chiếc đài cũ của Đức
ở trụ sở của Reuters, cố gắng tưởng tượng ra những gì đang nghe được:
Quân đội Israel đã tiến vào các cửa ngõ của Beirut.

Giờ đây thật khó mà nhớ lại được nó đã gây sự chú ý và kích động

chúng tôi, và cả thế giới như thế nào, với tin Israel đang bao vây một thủ đô
của Ả-rập. Một tuần sau khi cuộc xâm lược bắt đầu, một dãy xe tăng của
người Israel và những tàu bọc thép chuyên chở binh sĩ cách khu phố buôn
bán của Beirut khoảng gần chục cây số, đậu ngay ở con dốc gần cung tổng
thống Liban ở Baabda với một tầm nhìn thật xa xỉ với cả Beirut ở phía
dưới. Kết quả là, những đường cao tốc chính từ Beirut tới Damascus gần
như bị cắt đứt, và vì tất cả những con đường khác dẫn tới thành phố từ phía
nam gần như bị gián đoạn, Beirut đã bị bao vây.

Sáng hôm sau, ngày 14 tháng Sáu, tôi dậy sớm từ trong phòng tôi ở

Khách sạn Commodore và liều mạng băng qua Vạch Xanh chia cắt Tây
Beirut của người Hồi Giáo, nơi tôi đang sống, với nửa người Cơ đốc giáo ở
phía đông của thành phố; các phóng viên và những người trong quân đội
nhưng không tham chiến có thể di chuyển qua lại tự do, nếu họ không thấy
phiền khi phải chạy qua một dãy những quân đội, dân quân, và các tay súng
bắn tỉa tự do. Nói thật là tôi muốn được tận mắt nhìn thấy những người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.