TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 274

viết bài la hét phấn khích cổ vũ hai người lính Thụy Sĩ, “Đánh cô ta nữa đi,
đánh cô ta nữa đi.”

Hội nghị dễ dàng tiến đến cao điểm với khởi đầu tệ hại, khi vị chỉ huy

người Druse, Walid Jumblat khăng khăng bắt để một lá cờ của Druse ngay
trước ghế của ông ta, để đối chọi với lá cờ của Liban. Từ đấy mọi thứ trượt
dần. Walid dành hầu hết thời gian ở ngăn của mình để trả lời phỏng vấn của
Playboy. Cứ mỗi khi phiên đàm phán bắt đầu, ông ta lại thông báo cho đám
vệ sĩ, “Được rồi, đến lúc thể hiện đấy, đi thôi.” Sau chín ngày đàm phán
không có kết quả, chỉ ngắt quãng bởi những bữa tiệc với cá hồi xông khói
và những đĩa tôm hùm, hội nghị hòa bình thất bại thảm hại vì các chính trị
gia Liban cứng đầu từ chối đi đến bất cứ một thỏa hiệp nào với phía bên
kia. Quay trở lại Beirut, giới báo chí công khai giễu cợt các vị chỉ huy quân
sự bằng việc trưng ra những tấm ảnh họ đang chén bít tết ngay cạnh những
bức ảnh về đám trẻ con Liban bị thương trong vụ ẩu đả trên đường phố mới
nhất.

Sau thất bại ở Lausanne, mọi người đều lao trở lại Beirut vì một thứ đã

trở thành một giai đoạn khác của cuộc nội chiến Liban vào lúc đó. Thất bại
của quân đội Liban trước người Shiite và Druse, và thất bại của hội nghị
Lausanne buộc Amin Gemayel nhận thức được rằng ông ta không thể một
mình thống trị Liban. Vậy là, dưới áp lực từ những người Syria, ông ta đã
mời các lãnh đạo của lực lượng quân sự khác gia nhập vào Nội các do
Rashid Karami đứng đầu, được thành lập ngày 30 tháng Tư năm 1984. Chỉ
huy quân đội Amal Shiite, Nabih Berri trở thành Bộ trưởng Bộ Tư pháp và
Thủy điện; Walid Jumblat trở thành Bộ trưởng Bộ Giao thông, Du lịch, và
các Vấn đề Công cộng; chỉ huy của người Maron, Camille Chamoun trở
thành Bộ trưởng Bộ Tài chính và Nhà ở; người sáng lập quân đội Phalange,
Pierre Gemayel trở thành Bộ trưởng Bộ Bưu chính và Y tế; và chỉ huy của
người Shiite, Adel Osseiran được giữ chức Bộ trưởng Bộ Quốc phòng, một
vị trí tuyệt vời cho người mắc chứng Parkinson trầm trọng. Giờ thì tất cả
các lực lượng quân đội không chỉ có một phần đất đai của đất nước, mà còn
có một chân trong quân đội và một chân trong chính phủ nữa. Rốt cuộc rồi

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.