TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 291

Rồi tôi có kế hoạch đi nghỉ để thần kinh bớt căng thẳng. Các biên tập viên
cũng hiểu rằng việc đó rất quan trọng với tôi trên phương diện cá nhân, để ở
Beirut tận đến những lúc cao điểm nhất. Được là nhân chứng của cuộc xâm
lược từ khi mới manh nha, tôi muốn theo dõi xem câu chuyện đó kết thúc ra
sao và có thể viết được chương kết của PLO ở Beirut cho New York Times.

Như tôi đã nói trước đây, ngày đầu tiên PLO khởi hành vào 21 tháng

Tám năm 1982, tôi đã chạy xuống tận cảng từ sớm để theo dõi lực lượng
gìn giữ hòa bình của Pháp đổ bộ. Vài giờ sau, những chiếc xe tải chở các
tay súng PLO bắt đầu tới. Tất cả dường như đều mặc đồng phục mới; tôi
không biết họ kiếm được chúng ở đâu. Có những lời chào tạm biệt đẫm
nước mắt, nhưng hầu hết đều ra dấu V tượng trưng cho chiến thắng, và rất
nhiều đạn bắn lên trời để ăn mừng khiến cho mặt đất dưới chân tôi đã trở
thành tấm thảm đầy những hòm đạn đồng. Chúng tôi nhìn hết chiếc xe này
đến chiếc xe khác đi vào cảng và những người du kích đứng đầy những
chiếc phà Cypriot để đi tới Tunis. Trong vòng vài giờ đồng hồ, mọi việc đã
kết thúc.

Sau đó, tôi còn đứng phía sau chỉ để hít thở khung cảnh đó, nó đánh dấu

sự kết thúc của một thời đại. Tôi sa vào cuộc trò chuyện với vài người
Palestine trẻ tuổi đang chào tạm biệt những người anh em của mình, và rồi
bị hút vào cuộc tranh luận của chúng tôi đến mức khi rốt cuộc tôi chào tạm
biệt thì phát hiện ra đường phố đã vắng tanh, ngoại trừ hai người khác.
Arthur Blessit và con trai ông, Joshua. Arthur Blessit được biết tới như nhà
thuyết giáo của Đại lộ Sunset; anh đã đi bộ từ Israel tới Tây Beirut để cầu
nguyện cho hòa bình, kéo theo một cây thánh giá bằng gỗ dài gần bốn mét
có bánh xe phía dưới. Con trai ông, Joshua thì mang một chiếc tương tự nhỏ
hơn trên vai. Nói thẳng ra thì Arthur là một trong số nhiều người điên bị
cuộc chiến Beirut thu hút. Ông ta cùng Joshua cũng tới để chứng kiến PLO
rút quân ngày hôm đó. Khi tôi rời khỏi cảng, Arthur cầm lấy cây thánh giá
khổng lồ của mình, nhẹ nhàng đặt nó lên vai, và nói với con trai, “Nào,
Joshua, bố đoán là chúng ta đã thấy hòa bình mà bố con ta đến để thấy rồi.
Giờ thì về nhà thôi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.