TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 294

11. Những cơn gió tạt

Với bàn tay đưa lên cao của mình, các nhà tiên tri đã thấy sự phù du, và đã

tiên đoán những điều sai lầm: họ sẽ không thuộc vào nhóm của dân tộc tôi,

cũng không được ghi danh vào văn khế ngôi nhà của Israel, cũng không

được đặt chân lên đất của Israel… Bởi vì, thậm chí là vì họ đã cám dỗ dân

tộc tôi, bằng cách nói đến Hòa bình; và chẳng có hòa bình ở đây; và người

ta đã xây một bức tường, kìa, nhìn xem, những người khác trát lên đó một

lớp vữa còn non. Nói với họ rằng việc trát lên nó một lớp vữa còn non sẽ

làm nó đổ: sẽ có một cơn mưa to; và anh xem, Chà mưa đá mới to làm sao,

sẽ đổ xuống; và một cơn gió bão sẽ thổi bay nó. Nhìn xem, khi bức tường đổ

xuống, nó sẽ chẳng nói được với anh, Lớp vữa anh trát lên nó trôi đâu mất

rồi?

Sấm truyền 13:9 - 12

Sự tồn tại của những đồng loại chỉ là một sự bảo đảm cho một quốc gia

chống lại cuộc nội chiến triền miên mà thôi.

- Paul Valéry
Buổi sáng ngày 1 tháng Sáu năm 1984, tôi đi từ Beirut tới Jersalem.

Chiếc taxi đến sớm, tôi và Mohammed còn đang tạm biệt nhau ở bãi đỗ xe
phủ đầy cát nhìn xuống Địa Trung Hải chỗ nhà tôi, trong khi chủ nhà Eddy
quan sát chúng tôi từ ban công. Tôi khóc nhiều hơn lúc tôi đến Beirut. Tôi
khóc vì tất cả những gì tôi và Mohammed đã cùng nhau trải qua, và vì tất cả
những gì anh sẽ phải chịu đựng khi sống trong đống đổ nát của thành phố bị
phá hủy này sau khi tôi đi.

Người lái taxi đưa tôi đến nơi xa nhất phía nam cũng như những đường

phòng tuyến của quân đội Israel, dọc theo sông Awali, ở đây tôi phải ra khỏi
xe cùng với những chiếc va li và bộ gậy đánh golf của mình, kéo lê chúng
qua trạm kiểm soát của người Israel và dọc con phố kéo dài cả dặm, để bắt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.