TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 323

hoặc là ở Kênh đào Suez vào ngày người Ai cập bất ngờ xuất hiện năm
1973,” David Hartman giải thích. “Khi họ nhìn thấy những cảnh tượng của
Holocaust, họ tự nhủ với mình, ‘Thế đấy nhưng nhờ trời mình được đi.’ Họ
tới những đám tang của bạn bè thân thiết trong các cuộc chiến và tự hỏi,
‘Sao mình không chết chứ?’ Vậy là một cảm giác lan tràn khắp nơi đó mà
sự hiện diện của bạn ở đó không phải là thứ được môi trường nuôi dưỡng
và gắn kết. Bạn không bám rễ được vào. Bạn ở đó để chống lại ý chí của
mọi người. Bạn không bao giờ có thể thật sự thoải mái. Các nhà lãnh đạo ở
đây không thức dậy vào buổi sáng, thổi phồng trí tưởng tượng của mình, và
tự nhủ, ‘Mình có toàn quyền sử dụng sức mạnh của mình, những lựa chọn
phức tạp nào mình nên khảo sát trong ngày hôm nay nhỉ?’ Họ chỉ muốn
sống qua một ngày, qua một tuần, qua một tháng. Đó là tất cả những gì mà
tâm trí họ có thể vươn tới. Tưởng tượng xem việc ăn mừng Ngày Độc lập
ngay sau Ngày Tưởng niệm. Hôm trước bạn đang nhìn những người góa
phụ và đám trẻ mồ côi của tất cả các cuộc chiến khóc lóc, và hôm sau, ngay
ngày hôm sau, bạn lại được bảo là ra ngoài và ăn mừng. Này, chúc mừng
Độc lập! Không ai biết phải làm gì. Vì vậy mà họ ra ngoài và nện vào đầu
nhau bằng những cây búa nhựa ngớ ngẩn. Anh có thể cảm thấy bình thường
và vui vẻ như thế nào sau tất cả những thứ đó? Đó là một lễ kỷ niệm độc
nhất vô nhị. Hàng năm anh ăn mừng trên miệng của một núi lửa. Hàng ngày
anh nhảy múa trên các bia mộ.”

Thật là hi hữu. Một lần tôi dự tiệc ở quán bar Bonanza ở Tel Aviv, khi

ngôi sao nhạc rock người Israel, Yehuda Eder giới thiệu tôi với một ngôi
sao nhạc rốc Israel khác, Danny Sanderson.

“Tom, đây là Danny Sanderson,” Eder nói với ngón tay cái chìa ra. “Tôi

và anh ấy đã cùng chơi trong cuộc chiến năm 1973 đấy.”

Tôi chẳng biết nói gì ngoài bật cười. Đó là lẽ tất nhiên. Không phải là

“Chúng tôi chơi cùng nhau ở Liên hoan Nhạc Jazz Monterey.” Cũng không
phải là “Chúng tôi chơi ở Woodstock cùng nhau.” Mà là “Chúng tôi cùng
chơi ở cuộc chiến năm 1973.” Có nơi nào ở trên thế giới mà một ngôi sao
nhạc rock giới thiệu với người khác như vậy không? Các nhạc sĩ Israel
được phân công tới những đơn vị đặc biệt để phục vụ chương trình giải trí

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.