TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 62

râu rậm phủ lên đến tận đầu quay trở lại xe và hỏi, “Ai trong số các anh là
người Dallas?”

Barrett nói, “Là tôi.”
Lúc ấy người lính râu ria mắt lóe lên giận dữ, gí khẩu súng trường AK-

47 vào trong xe, hướng thẳng tới Barret, và hỏi với gương mặt cực kỳ
nghiêm túc: “Ai đã bắn J.R.?”

Một giây sau đó, tất cả những tay súng phá lên cười và nói với hai phóng

viên, “Chào mừng, chào mừng đã tới thị trấn của chúng tôi.”

Từ những việc như vậy khiến tôi hình thành nguyên tắc đầu tiên về đưa

tin ở Beirut: Nếu bạn không thể nói đùa, bạn chẳng nên đến đây. Một phóng
viên không bao giờ được đánh mất đi tố chất hài hước ở một nơi như Beirut
– không chỉ bởi vì anh ta sẽ phát điên nếu làm mất nó, mà điều quan trọng
hơn là vì anh ta sẽ bỏ lỡ điều gì đó thiết yếu về chính những người dân
Liban. Thậm chí trong cả những thời khắc đen tối nhất của mình, mà có thể
bởi chính những thời khắc đó mà người Liban không bao giờ quên tiếng
cười cả.

Nhưng để là một phóng viên ở Beirut, tôi nhanh chóng phát hiện ra rằng

nó còn đòi hỏi điều gì đó hơn cả việc nhận thức sâu sắc những điều vô lý
của cuộc sống. Kể từ khi được UPI cử tới Beirut chỉ trong mười một tháng
sau khi được nhận vào làm, đây chính là điều tôi thực sự học được từ công
việc là cách để trở thành một phóng viên như thế nào. Một mặt, Beirut là
một nơi lý tưởng để thực hành nghề làm báo, mặt khác cũng là nơi làm
người ta nản lòng nhất, nhưng dù sao thì đó cũng là nơi không dễ gì quên
được.

Điều làm cho việc đưa tin ở Beirut vô cùng khó khăn là chẳng có sự kiện

nào là trung tâm cả - không chính trị cũng chẳng tự nhiên; kể từ khi không
có chính quyền thống nhất quản lý, chẳng có cơ quan có thẩm quyền nào để
cho đám phóng viên kiểm tra lại những tin tức được đưa, và cũng chẳng có
tường thuật của cơ quan có thẩm quyền nào về thực tế để chấp nhận hay bác
bỏ tin tức ấy; đó là một thành phố không có gì “chính thức”. Sau khi cuộc
nội chiến bùng nổ vào năm 1975, trung tâm của Liban bị chia cắt thành một
bàn cờ với các khu đất tự trị và những quân đội riêng, mỗi một khu lại có

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.