TỪ BEIRUT TỚI JERUSALEM - HÀNH TRÌNH “ĐI ĐỂ HIỂU” TRUNG ĐÔNG CỦA MỘT NGƯỜI MỸ - Trang 91

khoang với cánh báo chí, thì ngồi ở nhà nhấm nháp trong yên lặng với một
tách cà phê Thổ Nhĩ Kỳ. Họ là những người đàn ông còn trẻ tôi đã chạm
mặt trên phố, họ không nói ngôn ngữ của tôi cũng không quanh quẩn trong
phạm vi của tôi.

Sau khi các vụ bắt cóc khởi sự ở Beirut, tôi giành được sự nể trọng đáng

kể cho những gì thực sự hiểu được về nơi này. Tôi cũng giành được sự nể
trọng tương tự về quan điểm rằng câu chuyện thực sự thường không thấy ở
nơi ồn ào mà ẩn trong yên lặng – và đó là lý do tại sao nó thường hay bị bỏ
lỡ. Giờ đây tôi sống bằng sự thích nghi với phương châm nổi tiếng của
Groucho Marx rằng bất cứ câu lạc bộ nào cũng coi tôi như một thành viên
mà tôi không muốn gia nhập vào đâu cả. Bài viết của tôi là thứ mà bất cứ
nhân vật chính nào ở Trung Đông đều sẵn sàng nói với tôi rằng không đáng
đọc; ông ta không ở vị trí trung tâm của việc đang xảy ra. Đó là những
người sẽ không nói với tôi ai là người tôi thực sự cần gặp.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.