TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 50

Jack London

Từ bỏ thế giới vàng

Chương 4

Trong lòng sông, băng đóng cứng nên lũ chó có thể chạy trung bình sáu
dặm một giờ. Ðể đuổi kịp chúng, cả hai người đều phải chạy. Ánh Sáng
Ban Ngày và Kama cứ đều đặn thay phiên nhau ở chỗ cần lái, bởi vì việc
chạy phía trước xe để điều khiển rất nặng nhọc. Người được thay sẽ chạy
tụt về phía sau, thỉnh thoảng lại nhảy tót lên xe ngồi nghỉ.

Công việc thật cực nhọc, nhưng nó làm người ta hưng phấn. Họ chạy như
bay trên mặt đất, cố lợi dụng tối đa điểm của mặt băng cứng. Một lát nữa
họ sẽ đến đoạn đường không có người qua lại và băng rất xốp, giỏi lắm
cũng chỉ đi được ba dặm một giờ.

Kama và Ánh Sáng Ban Ngày không ai trò chuyện với ai. Công việc không
cho phép, mà bản thân họ cũng không thích trò chuyện trong lúc làm việc.
Hiếm lắm và thật cần thiết lắm thì họ mới trao đổi với nhau những tiếng
đơn âm, đặc biệt là Kama hầu như chỉ ừ hữ mà thôi. Thảng hoặc cũng
chung chúng chỉ im lặng. Chỉ còn gầm gừ, nhìn nói chung chúng chỉ im
lặng. Chỉ còn nghe thế tiếng bánh xe thép nghiến vào mặt băng còn nghe
ghê tai và tiếng chiếc xe bị kéo mạnh kêu lê kẽo kẹt.

Cứ như thể là Ánh Sáng Ban Ngày vừa vực qua một bức tường từ cái râm
ran và âm ỉ của quán Tivoli để vào một thế giới của im lặng và bất động.
Không có một cái gì động đậy cả. Sông Yukon ngủ vùi dưới lớp băng dày
non một thước. Không có đến một làn gió. Ngay cả nhựa sống trong lòng
các cây vân sam dày đặc hai bên bờ sông cũng bị đông cứng.

Ðó là một thế giới chết, hơn nữa, một thế giới xám xịt. Trời lạnh như cắt và

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.