TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 64

Ánh Sáng Ban Ngày có thể tự cho mình quyền được hạ trại lúc đã lên được
gần tới đỉnh đèo và khi ngày đã tắt, nhưng anh vẫn vượt đèo rồi lúc xuống
cho đến khu Trại Cừu, bỏ lại sau lưng trận bão tuyết có thể đã cầm được
chân anh trong hai mươi bốn tiếng đồng hồ.

Cái nỗ lực quá mức cuối cùng này đã hoàn toàn đánh quỵ Kama. Vào sáng
hôm sau, hắn không còn đi đứng được gì nữa. Lúc năm giờ, khi được gọi,
hắn ngồi dậy một cách vất vả, hộc lên một tiếng rồi ngã ngay xuống đất.
Ánh Sáng Ban Ngày phải dỡ trại thay cho cả hai, buộc chó vào xe, và đến
lúc khởi hành, cuộn người thổ dân đáng thương trong ba lớp áo đắp rồi cột
hắn lên trên cá đống đồ. Ði đường không gặp trắc trở gì. Lúc này họ đã ở
đoạn cuối cùng của cuộc hành trình, và Ánh Sáng Ban Ngày thúc cho chó
chạy ào ào qua hẻm núi Dyea. Cứ thế, mặc Kama nằm trên đống đồ luôn
miệng ca cẩm, mặc cho Ánh Sáng Ban Ngày phải bám cần lái và liên tục
nhảy vọt lên để tránh bị ngã xuống dưới gầm xe, họ cứ lao đi cho tới lúc
đến Trạm Dyea nằm bên bờ biến.

Giữ đúng lời hứa, Ánh Sáng Ban Ngày không nán lại, chỉ bỏ ra một tiếng
đồng hồ để lấy lương thực và nhận thư, đổi chó và thuê một thổ dân mới
phụ việc. Kama không hé môi nói một tiếng nào kể từ lúc đến trạm cho tới
khi ánh Sáng Ban Ngày đến bên hắn từ biệt để lên đường. Họ bắt tay nhau:

- Ông giết chết thằng mọi đó mất, - Kama nói, - sẽ giết nó đấy, hiểu không?

- Hắn sẽ chịu được cho đến sông Pelly đấy, - Ánh Sáng Ban Ngày nhe răng
cười.

Kama lắc đầu tỏ vẻ nghi ngờ, lăn mình qua một bên, quay lưng về phía anh
để thay lời từ biệt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.