TỪ BỎ THẾ GIỚI VÀNG - Trang 65

Cũng ngày hôm đó, Ánh Sáng Ban Ngày vượt qua được đèo Chilcoot, thả
dốc xuống được năm trăm foot trong trời đêm tuyết lất phất bay rồi hạ trại ở
Hồ Miệng Núi Lửa. Lần này anh phải cắm trại "lạnh" vì đã không mang
theo mọc được. Ðêm đó họ bị vùi dưới một lớp tuyết dày ba foot. Ðến sáng,
lúc trời còn đen như mực, họ phải đào tuyết để chui ra và người thổ dân đã
toan bỏ trốn. Hắn cho là đi chung đường với một kẻ điên rồ như thế là quá
đủ rồi. Nhưng Ánh Sáng Ban Ngày đã và doạ nạt hắn phải ở lại với đoàn
rồi tiếp tục đi qua Hồ Sâu Hồ Dài xuống đến vùng đất bằng thuộc Hồ
Lindrman.

Lúc vào cũng như lúc ra họ đều đi với tốc độ giết người, và người thổ dân
mới này chịu đựng không bằng Kama. Dù vậy hắn cũng không than một
tiếng nào mà cũng không tìm cách trốn nữa. Hắn làm hết sức mình, nhưng
vừa làm hắn vừa quyết định sau này sẽ cạch mặt Ánh Sáng Ban Ngày ra.

Lúc đến sông Năm Mươi Dặm thì họ gặp nạn. Khi đang băng ngang một
cây cầu băng, mấy con chó bị sụp hố nước và bị nước cuốn đi mất dưới lớp
băng. Sợi đai cột mấy con chó này với con đi đầu bị đứt tung và không còn
thấy tăm tích chúng đâu nữa. Vì còn lại có mỗi con chó đầu đàn nên Ánh
Sáng Ban Ngày phải cột chính anh và người thổ dân vào xe trượt tuyết.
Nhưng con người làm sao có thể thay chó trong công việc đó được. Ðã vậy,
chỉ có mỗi hai người mà lại phải kéo thay cho những năm con chó. Bởi vậy
chỉ mới được có một giờ là Ánh Sáng Ban Ngày đã phải quẳng bớt đồ đạc
đi.

Trước tiên là thức ăn cho chó, những đồ đạc không dùng tới, và cái búa dự
trữ. Ngày hôm sau, vì phải làm việc quá căng, con chó bị đứt gân, trở thành
tàn phế hoàn toàn. Ánh Sáng Ban Ngày đành phải bắn bỏ nó và bỏ luôn
chiếc xe trượt. Anh chất trên lưng mình một trăm sáu mươi cân thư từ và
thực phẩm, còn người thổ dân phải mang một trăm hai mươi lăm cân. Càng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.