người khác, cũng không cải thiện được bao nhiêu: “khi Thánh Crispil ăn
cắp da để đóng giày cho người nghèo, hành động của ông là có tính luân lý,
nhưng vẫn là sai trái và vì thế, không thể chấp nhận được”. Và “quả là một
trong những sai lầm ngớ ngẩn, quen thuộc nhất của tư duy trừu tượng là
làm cho những quyền riêng tư và sự an lạc riêng tư được xem như là tuyệt
đối, đối lập lại với tính phổ biến của nhà nước” (THPQ, §126).
Mặc dù Hegel chuyển từ dự kiến và sự an lạc sang việc nghiên cứu về
cái thiện, nghĩa là luân lý cá nhân như đã được Kant và những người kế tục
phác họa, Hegel vẫn cảm thấy rằng cái thiện ấy cũng không mang lại giải
pháp cho vấn đề hành động và đánh giá hành động. Bởi lẽ, “cái nhìn luân lý
về thế giới” cũng cho phép biện minh bất kỳ hành vi nào, bao lâu nó là kết
quả từ một ý định tốt hay từ một “tấm lòng tốt”. Hegel cho rằng chúng ta
phải chịu trách nhiệm về rất nhiều, nếu không muốn nói là về tất cả, kể cả
về những hệ quả không được dự kiến hay không có ý định của những hành
động của ta, vì hành động nói chung tất yếu là việc chọn cơ may với một
thực tại bên ngoài vốn không nằm hoàn toàn trong phạm vi quyền lực hay
trong tri thức hay trong sự tiên liệu của con người (Hegel trích dẫn một
ngạn ngữ xa xưa: “một hòn đá được ném đi là một hòn đá của quỷ”). Như
thế, mặc dù Hegel thừa nhận rằng ta phải xét đến những ý định hay dự kiến
của con người - ngày nay, ắt ta sẽ không xem Oedipus phạm lỗi và chịu
trách nhiệm về tội giết cha và loạn luân -, nhưng quan điểm chung của ông
là: “sự thật của ý định là bản thân việc đã làm”.
Một đặc điểm đáng chú ý của tư tưởng Hegel là xu hướng muốn đồng
hóa hành động và sự NHẬN THỨC, đồng hóa tinh thần thực hành và tinh
thần lý thuyết. Thoạt đầu ta quan niệm rằng hành động là hoàn toàn khác
với nhận thức, bởi vì, trong khi nhận thức liên quan đến cái gì đang là, thì
hành động lại được thúc đẩy bởi niềm tin rằng tôi PHẢI LÀM, nghĩa là, dù
với bất cứ lý do gì, phải mang lại một sự thay đổi vào trong thực tại xa lạ, ở
bên ngoài. Hegel tìm cách đả phá cách nhìn này về hành động. Môi trường
trong đó tôi hành động thì nói chung đã được đúc khuôn bởi những người