TỪ ĐIỂN TRIẾT HỌC HEGEL - Trang 284

hữu của một thực thể siêu việt tương ứng với khái niệm của ta về Thượng
Đế, mà xác lập sự hiện thực hóa của KHÁI NIỆM (tức là cấu trúc lô-gíc
được phác họa trong Lô-gíc học) ở trong thế giới. Vì cấu trúc lô-gíc của thế
giới biểu hiện trước mối quan hệ của chính nó với thế giới, nên luận chứng
cũng diễn ra bên trong Lô-gíc học, trong bước chuyển từ khái niệm sang
ĐỐI TƯỢNG hay khách thể, vốn là cái báo trước sự chuyển dịch từ lô-gíc
sang tự nhiên. Cũng giống như vậy, những luận chứng khác vừa tương ứng
với những bước chuyển bên trong lô-gíc, chẳng hạn, từ bất tất sang tất yếu
(luận chứng vũ trụ học), vừa tương ứng với những yêu sách về thế giới,
chẳng hạn, yêu sách rằng những sự bất tất của nó phải phục tùng một cấu
trúc tất yếu. Vì thế, Hegel không chấp nhận chỉ có ba luận chứng: mỗi một
bước chuyển, hay ít ra mỗi một NHỊP BA trong Lô-gíc học, trên thực tế, là
một luận chứng về Thượng Đế, và cũng là một bước trong việc ta nâng
mình lên Thượng Đế, một khi tinh thần xuất hiện trên sân khấu và hồi
tưởng lại, theo nhiều cách, những bước đi của Lô-gíc. Theo đó, những luận
chứng kỳ cùng thể hiện Erhebung des Geistes zu Gott [sự vươn lên của
Tinh thần đến Thượng Đế]. (Cụm từ này hàm hồ một cách thuận lợi: (1)
“sự đi lên của tinh thần đến (nhận thức về) Thượng Đế”; (2) “sự nâng lên
của tinh thần đến (vị thế của) Thượng Đế”).

Trong DBTHKHLG, Hegel cũng phê phán những luận chứng của

Kant về các nghịch lý (antinomies), chẳng hạn các nghịch lý về TÍNH
HỮU HẠN và tính vô hạn của thế giới trong không gian và THỜI GIAN.
Tuy nhiên, về bản chất, Hegel chấp nhận những nghịch lý, nhưng cho rằng
(1) không phải chỉ có bốn nghịch lý như Kant đã khảo sát, mà là nhiều hơn,
và (2) các nghịch lý đều được bắt rễ trong các khái niệm của sự hữu hạn,
v.v., chứ không phải trong sự áp dụng chúng cho thế giới hay cho VẬT TỰ
THÂN. Hegel tin rằng những luận chứng này, giống như những luận chứng
về Thượng Đế, liên quan đến những khái niệm hay NHỮNG QUY ĐỊNH
CỦA TƯ DUY, chứ không phải NHỮNG MỆNH ĐỀ. Cách giải quyết các
nghịch lý của ông, vì thế, là cho rằng những khái niệm nghịch lý, như sự vô
hạn và sự hữu hạn, về cơ bản là chứa lẫn nhau và cả hai đều bị vượt bỏ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.