1. “Tôi muốn nói chuyện với bạn chỉ 5 phút thôi.”
Nói dối phải tội! Chúng ta đều biết rằng đó chỉ là chiêu trò rởm và cũ
rích. Bạn chỉ muốn làm tốn khoảng thời gian quý báu của tôi thôi.
Tôi không biết có ai IQ trên 10 mà muốn tin những lời nói kia nữa.
Tôi thích bạn nêu ra một khoảng thời gian cụ thể cho cuộc điện
thoại. Nhưng hãy thành thật. Và giảm thiểu tối đa rủi ro bằng cách
chỉ ra rõ ràng bạn sẽ làm gì với khoảng thời gian đó. Nó sẽ khuyến
khích tôi đáp lại. Giả sử bạn đã chia sẻ giá trị tương thích trong
email, bạn có thể nói: “Jill à, tôi muốn xin một cuộc điện thoại kéo
dài 20 phút để tìm hiểu quan điểm của bạn về vấn đề này và để chia
sẻ những kết quả chúng tôi đã đạt được với những công ty dịch vụ
chuyên nghiệp khác.” Được rồi đấy, giờ nghe khá là khả thi và xứng
đáng với 20 phút của tôi đấy.
2. “Sự khác biệt lớn nhất là chúng tôi luôn chú trọng vào xây dựng
những mối quan hệ lâu dài cũng như quan tâm tới từng chi tiết”. Và
từ một người bán hàng khác: “Hãy xem chúng tôi khác biệt ở đâu:
Đội ngũ chuyên gia. Chú trọng tới từng chi tiết. Vận hành trơn tru.
Ổn định tài chính.”
Nghiêm túc đó! Thậm chí chẳng có sự khác biệt nào giữa những
câu nói kiểu kia cả. Họ không thể hiện một chút gì gọi là cố gắng để
trở nên khác biệt cả. Hơn nữa, tất cả đều như chạm đến ranh giới
kỳ vọng. Giống như là muốn hấp dẫn một cô gái đẹp đi hẹn hò bằng
cách nói: “Anh đang đứng và đang thở này. Em còn muốn gì nữa?”
Điều này khiến tôi nhớ lại câu chuyện về thông điệp bán hàng tới
Alan trong mục “Hãy thôi nói luyên thuyên”. Tôi đã không đề cập
đến vấn đề tăng lợi nhuận. Tôi nói một cách cụ thể rằng tôi có thể
giúp thúc đẩy khả năng làm việc hiệu quả của nhóm bán hàng mới,
từ đó có thể thu được nhiều lợi nhuận hơn vì tôi biết Alan đang
tuyển những nhân viên mới. Hãy cho người đọc thấy thứ gì đó thật
cụ thể, thể hiện là bạn có tìm hiểu về người đó. Đó chính là điểm
khác biệt.
52