Chúng ta sinh ra đều tò mò. Rồi ta bước vào đời. Ta thu nhặt những
trải nghiệm. Ta trở thành những chuyên gia. Ta bận rộn với những
điều cấp bách trước mắt mà đánh mất những thứ thật sự quan
trọng với bản thân. Và ta trở nên tự mãn.
Có lần, tôi tổ chức một số buổi workshop cần không gian rộng lớn
như sảnh khách sạn. Tôi rất cầu toàn về địa điểm tổ chức. Một khán
phòng tối tăm và ẩm thấp sẽ khiến năng lượng người ngồi bên trong
bị cạn kiệt. Và cả với tôi nữa. Một căn phòng sáng sủa và trang nhã
thì ngược lại.
Tôi đã đặt lịch đến thăm vài khách sạn nhỏ mới mở. Một nhân viên
bán hàng nhã nhặn hẹn tôi chờ tại sảnh, hỏi tôi chi tiết về những
yêu cầu hậu cần, rồi đưa tôi đi xem một căn phòng.
Ôi! Cửa kính trong suốt bao quanh, ánh sáng tự nhiên chiếu rọi.
Phong cách trang trí chính xác như trên trang bìa tạp chí House
Beautiful vậy. Và vì mọi thứ đều mới, giá cả phải chăng. Xong!
Tôi đã nói với nhân viên đó thế này: “James ạ, tôi không ngờ có tồn
tại một nơi như thế này. Anh hẳn là người giữ bí mật tốt nhất thành
phố này!” Anh ấy trả lời sao? “Cảm ơn, Jill.” Sau đó, anh đưa tôi đi
xem những dịch vụ khác của khách sạn. Phòng gym. Bể bơi. Tất cả
đều được lên lịch trình sẵn.
Bây giờ hãy tưởng tượng khung cảnh người chủ khách sạn này rất
hiếu kỳ về việc bán hàng trực tiếp. Anh đã dành thời gian tìm hiểu
về tôi trước khi tôi đến. Anh đã ghé thăm trang web về salesSHIFT
của tôi để tìm hiểu xem tôi là ai và tôi làm gì. Anh ta mời tôi tham gia
cộng đồng LinkedIn và xem vài kết nối của tôi. Và anh dành thời
gian đi và nói chuyện để tìm hiểu về nền tảng chuyên môn. Nếu
James thể hiện sự thích thú khi thấy có khách hàng chiêm ngưỡng
khách sạn của anh, anh sẽ khám phá thấy những điều sau:
1. Tôi có vài khách hàng trong cộng đồng kinh doanh địa phương.
Tôi có tham gia một số tổ chức hay tổ chức các buổi gặp mặt.
Khách hàng tiềm năng đối với James.
88