TỪ MỸ HỌC ĐẾN CÁC LOẠI HÌNH NGHỆ THUẬT - Trang 264

cảnh diễn công khai trên sân khấu, đúng như tôi sắp diễn tả với ông
đây, và có lẽ khá hơn một chút; cảnh mà hai diễn viên chưa bao giờ tỏ
ra vững vàng hơn trong vai của mình; cảnh mà họ được khán giả bên
dưới và trên các lô hoan hô liên tục; cảnh mà các tiếng vỗ tay và
những tiếng kêu thốt lên vì thán phục của chúng ta làm cho ngừng lại
đến mươi lần; đó là cảnh 3 hồi IV trong vở Hờn giận yêu đương của
Molière, sự toàn thắng của họ:

Diễn viên Éraste, nhân tình của Lucile,

Lucile, tình nương của Éraste,

và là vợ của diễn viên

*

.

DIỄN VIÊN - “... Không, không. Cô ơi, đừng có nghĩ là tôi còn

trở lại bày tỏ tình yêu với cô.

Nữ diễn viên - Tôi khuyên ông như thế đấy.)
Thế là hết.
(- Tôi mong như vậy.)
Tôi muốn khỏi nỗi đau này, và tôi biết rõ trái tim tôi đã nhận

được những gì của trái tim cô.

(- Quá mức xứng đáng của ông rồi đấy.)
Giận lâu đến thế chỉ vì hơi xúc phạm một tí.
(- Ông mà xúc phạm tôi! Tôi không ban cho ông
cái vinh dự ấy đâu.)
Khiến tôi thừa hiểu sự hờ hững của cô; và tôi phải bày tỏ với cô

rằng những biểu hiện của sự khinh bỉ...

(- Sâu sắc nhất.)
thì nhạy cảm lắm, nhất là đối với những tâm hồn hào hiệp.
(- Phải, đối với những tâm hồn hào hiệp.)

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.