TỪ MỸ HỌC ĐẾN CÁC LOẠI HÌNH NGHỆ THUẬT - Trang 296

và cử chỉ của tâm hồn mình, và tôi nghĩ rằng hình ảnh của sự vĩ đại
chân thực chẳng bao giờ có thể là lố lăng.

NGƯỜI THỨ NHẤT
Do đó thì sao?
NGƯỜI THỨ HAI
Ồ! Xảo quyệt! Ông không dám nói ra, và tôi sẽ cần phải chuốc

lấy sự tức giận của mọi người cho ông vậy. Đó là bi kịch chân chính
vẫn còn đang trên đường tìm tòi, và mặc dù các thiếu sót của họ,
những người xưa có lẽ vẫn gần với nó hơn chúng ta.

NGƯỜI THỨ NHẤT
Quả thật tôi vô cùng thích thú được nghe Philoctète nói về

Néoptolème một cách hết sức giản dị và hết sức mạnh mẽ khi chàng
trả lại ông những mũi tên của Hercule do Ulysse xui chàng lấy cắp:
“Xem đấy, cháu đã phạm phải một hành động như thế nào, cháu đã
khiến cho một kẻ khốn khổ phải chết vì đau đớn và đói khát mà đâu
cháu có hay. Hành vi trộm cắp của cháu là tội lỗi của một kẻ khác;
lòng hối hận của cháu là của riêng cháu. Không, có lẽ cháu đã chẳng
bao giờ nghĩ đến chuyện phạm một điều ô nhục như thế nếu cháu chỉ
có một mình. Vậy hãy ngẫm mà xem, cháu ơi, ở tuổi cháu chỉ nên lui
tới với các người lương thiện là điều quan họng biết chừng nào. Giao
du với phường gian hiểm nên cháu phải chuốc lấy như thế đấy, Và tại
sao cháu lại chơi bời vói một con người tư cách như vậy? Đó có phải
là kẻ cha cháu có thể lựa chọn để cháu kết bè kết bạn hay không?
Người cha đáng kính ấy, bao giờ ngài cũng chỉ để cho những nhân vật
lỗi lạc nhất của quân đội được đến với mình, ngài sẽ nói với cháu ra
sao nếu thấy cháu cặp kè với Ulysse?...”

*

. Có gì khác với lời lẽ mà giả

sử ông sẽ nói với con trai tôi, hay tôi bảo con trai ông hay không?

NGƯỜI THỨ HAI
Không.
NGƯỜI THỨ NHẤT

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.