TƯ PHÀM - Trang 10

nhân", nói ra từ miệng hắn, ngữ khí vô vị, ý vị xem thường từ trong xương
cốt lộ ra.

Văn Thư quỳ mọp trên đất khẽ khàng nói: "Tạ ơn chủ tử ban ân."

Chính giữa gạch đá bạch ngọc sáng trong như tuyết này, thiếu niên

trước mặt dù cùng tuổi với mình lại chẳng biết tôn quý hơn mình biết bao,
có thể đặt ai vào trong mắt?

~*~

Cuộc sống trong Tiên cung nói thanh nhàn thì rất thanh nhàn, Văn Thư

chỉ hầu hạ một mình Úc Dương Quân. Thay đồ, pha trà, dọn dẹp dọn dẹp
bàn cờ, lại sắp xếp sắp xếp sách vở trên giá... Khác xa với tạp dịch quét
dọn, nấu nước đến thật thoải mái.

Úc Dương Quân thích mặc tử y, ngoài khoác một tầng lụa trắng. Gấm

là thiên gấm, lụa là lụa mây, ánh tơ ẩn ẩn, đều vây trong mây mù. Trà nhất
định phải là trà mới hái trước Thanh Minh trên cây trà bên miệng giếng
Long Nhãn ấy cạnh Động Đình Hồ, dùng nước tuyết đọng trên cánh hoa
của gốc mai già ngũ sắc kia trên đỉnh Trường Bạch Sơn, nước trong mà
diệp lục, phiến lá cuồn cuồn nở ra trong nước, sắc lục xanh biếc như rơi
đọng lại trong chung, mông lung loang ra xung quanh, thông thấu trong veo
thoáng như xuân ý của nhân gian. Đánh đến tàn cờ phân nửa chung quy sẽ
lưu tâm nhớ kỹ, ngày nào đó chủ tử lại có hưng trí, sẽ bày từng quân ra cho
đúng, ngọc thạch được mài đến bóng loáng mượt mà đặt lên bàn cờ bằng
gỗ, phát ra tiếng vang khẽ "lách cách", giống như tiếng chuông rung, êm tai
mà thâm trầm, tâm tư tĩnh lặng giống như bàn cờ tràn đầy ý vị cổ xưa dưới
tay.

Thiên Quân tôn quý mặc dù hay bắt bẻ, nhưng chỉ cần khi làm việc thì

cẩn thận tử tế hơn một chút, cũng vẫn là không có chỗ sai.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.