TƯ PHÀM - Trang 166

Việc đã qua rõ ràng trước mắt, từ hạch đào tô của đại nương nhà bên

đến trận hồng thủy cuồn cuộn kia, lại đến lão giả hòa ái râu tóc bạc trắng...
Dưới đầu gối một vùng lạnh giá, y quỳ trên gạch bạch ngọc trộm nhìn bóng
ngược mờ ảo mông lung, chẳng suy nghĩ gì đã ngước mắt lên, đập vào mắt
một mảng tím phủ trong sương khói, giữa cặp mắt bạc đó dường như ẩn
giấu tuyết rơi vạn năm. Chớp mắt sau lại nhu tình như nước, khóe môi sắc
đỏ khẽ nhếch, hai vệt đỏ hồng như có như không trổ ra bên má: "Theo ta
không?" Cái cười vô lại mà ngây thơ... Từ từ nhìn, nhìn y cười nhạt, nhìn y
ưu sầu, nhìn y bị đè trên trang sách trắng xóa một mảng, đầu tiên là giãy
giụa, sau đó là tuyệt vọng, đau đến nhíu chặt mày, trên đôi môi đạm nhạt
cắn ra máu đỏ tươi. Trên đám mây, y thấp giọng hỏi hắn, có từng yêu
thương y? Hắn nói, hắn sẽ bỏ qua chuyện cũ. Mọi nỗi chua cay bị mấy chữ
này tùy tiện xóa đi.

Dựa vào cảm giác, một đường tìm đến chỗ này, đẩy cửa ra, sải bước

vào trong viện, ánh mắt không tự chủ lại hướng đến bên tường, trên bức
tường xám trắng héo rũ mấy dây leo mục nát. Thuở trước nơi này có một
tường tử đằng, xanh um thăm thẳm, y nhớ mang máng. Lại vào phòng, rất
quen thuộc liền kéo mở ngăn tủ, dỡ y phục đặt bên trên, lộ ra lăng kính và
một đoạn nhỏ tơ hồng đã thâm đi đặt cùng nhau. Nhấc gương lên, Văn Thư
lặng lẽ nhìn vào, giống như người bên trong đó không phải là mình.

Úc Dương Quân đứng ở cạnh cửa, chăm chú nhìn Văn Thư vẫn luôn

cúi thấp đầu. Chung quy sẽ có ngày này, một lòng trông mong nó đến trễ
vài ngày, nhưng dù nó có chậm thêm bao nhiêu ngày nữa, thì hắn, vẫn sẽ
cảm thấy vô cùng gấp gáp.

"Thiên Quân." Văn Thư ngẩng đầu nhìn Úc Dương Quân đứng cạnh

cửa, đặt chiếc gương trong tay xuống, đứng lên.

"Đêm đã khuya, nghỉ sớm đi." Úc Dương Quân quay đầu tránh đi ánh

mắt y.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.