TƯ PHÀM - Trang 188

Đề tài này vừa khơi lên, mọi người trên bàn tiệc phàm là có gia thất

hoặc là đã đính hôn đều tranh nhau lấy tín vật đính ước ra, thoa ngọc, khăn
lụa, dây lưng, thơ tình... Ngoài mặt là so đồ, sau lưng là so chân tâm của
mình với người khác.

Úc Dương Quân vốn chẳng hề muốn đến, nhưng không chịu nổi mấy

vị Long hoàng tử mời ba bốn bận, cộng thêm dạo này tâm tình phức tạp,
mới miễn cưỡng sang đây uống tạm vài chén xem như giải sầu. Cũng
không ngờ, giữa buổi tiệc lại nảy ra chuyện này, lần lượt từng người, cư
nhiên lại đến lượt hắn. Này hay lắm, hơn mười ánh mắt trong sảnh đều rơi
lên người hắn, Úc Dương Quân nghĩ tới nghĩ lui cũng không nghĩ ra nổi
giữa hắn và Văn Thư có thể có thứ gì để làm tín vật, qua lại quá mức rối
rắm, trên những thứ qua lại hoặc ít hoặc nhiều cũng đều mang theo ý vị bi
thương, nhìn thấy sẽ tức cảnh sinh tình, có trốn còn e không kịp, chứ đừng
nói gì mà tùy thời tùy khắc đều mang theo bên người. Úc Dương Quân có
phần nói không nên lời.

Khi Úc Dương Quân đang xấu hổ, đã nghe Xích Viêm ngồi đối diện

hắn cười to "ha ha" một trận, nói: "Đến đây xem của lão tử này."

Trên tay hắn đang nâng một con châu chấu lá tre, có lẽ đã qua nhiều

năm tháng, đã có chút ố vàng.

Mọi người nhừa nhựa khen vài câu: "Thật là khéo léo..." Liền cắt đề

tài.

Xích Viêm tay nâng châu chấu cười đến sáng lạn với Úc Dương Quân,

bên trong mơ hồ còn có chút ý tứ khiêu khích. Úc Dương Quân tâm tình
đang không tốt quay đầu rời mắt đi, âm thầm ra sức siết chung trà trong tay
càng chặt hơn. Người ngoài không biết nội tình giữa họ, nhưng Úc Dương
Quân hắn lại biết rõ ràng rành mạch, con châu chấu kia có ý nghĩa thế nào
với Văn Thư. Rượu vào tâm cay, chua xót đến giống như chung trà xanh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.