TƯ PHÀM - Trang 72

Úc Dương Quân lùi một bước, trên mặt lại là một bộ vô tình vô dục,

mắt nhìn chằm chằm Văn Thư, miệng lại nói với Xích Viêm: "Trong cung
còn có việc phải do chính y giải quyết, sau khi xong việc bổn quân nhất
định tự mình đưa y đến Đông Hải Long cung. Chẳng biết hoàng tử Xích
Viêm có bỏ qua được hay không?"

"Ngươi giở trò gì đấy?" Xích Viêm không dám cả tin, muốn tiến tới

gần kéo Văn Thư, lại bị hắn vượt một bước chắn trước người.

Úc Dương Quân nói: "Thế nào? Hoàng tử không tin được ta? Hay là

không dám? Bổn quân nói là làm, chỉ cần y làm xong việc, sau này y liền
không còn bất cứ quan hệ gì với Thiên Sùng Cung ta nữa. Có cần bổn quân
mời Thiên đế đến làm chứng?"

Vẻ mặt Xích Viêm do dự, cách qua hắn nhìn về phía Văn Thư, thấy

Văn Thư cũng là thần sắc chần chừ, liền hỏi: "Ngươi muốn y làm gì?"

"Sách vở trong thư phòng lộn xộn, bổn quân muốn sai y sắp xếp."

"Hừ! Thiên Sùng Cung ngươi không có ai sao? Loại chuyện này cũng

phải dựa vào y?" Xích Viêm chế nhạo nói.

"Ngươi không dám?" Úc Dương Quân nhướn mi, cằm hơi ngẩng,

khiêu khích nhìn về phía Xích Viêm.

Xích Viêm không đáp trả, thầm nghĩ trong chuyện sắp xếp sách vở

này dù sao cũng không giở ra được trò bịp gì, đến lúc đó chỉ cần Văn Thư
sắp xong, tin rằng Úc Dương Quân hắn cũng không nói ra được lời nào
khác nữa, lúc này nếu khăng khăng không chịu đáp ứng, trái lại ra vẻ mình
nhát gan, trong lòng không khỏi chần chừ. Đang lúc không tìm được lí do
thoái thác, lại nghe Văn Thư nói:

"Sắp xếp sách vở bất quá khoảng dăm ba ngày, hoàng tử có thể yên

tâm."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.