TƯ PHÀM - Trang 76

"..." Văn Thư không đáp, nhìn đôi mắt xinh đẹp màu tím bạc đó của

hắn chậm rãi chuyển thành u ám, lại chậm rãi trầm xuống, nổi lên một loại
ám trầm đến giống như màu sắc của đêm không trăng.

"Ngươi còn muốn đi sao?" Cằm bị hắn giữ lại, Úc Dương Quân dõi

theo đôi con mắt đen láy đó của y, vẫn là nhạt như vậy, ánh mắt, nụ cười,
lúc nào cũng là thần sắc thản nhiên phảng phất như lơ đãng thế kia, có vẻ
nháy mắt sẽ tiêu tan. Ánh mắt chuyển xuống, nhìn thấy làn môi thiếu huyết
sắc của y, hơi hơi hé ra, ánh mắt liền ngưng trệ, không kiềm được muốn...
muốn...

"Phải" lại chính là từ làn môi hé mở đó, phun ra những chữ kích thích

cơn giận của hắn.

"Làm càn!"

Dường như có cuồng phong quét qua, giấy trắng bốn phía cùng nhau

đột ngột cuốn tung lên theo sợi tóc màu bạc, lại gần thêm một bước, thân
người phủ lên, tầm mắt dời khỏi môi y, Úc Dương thỏa mãn chứng kiến
trong mắt y lộ ra thần sắc sợ hãi: "Có dũng khí dám ngỗ nghịch chủ tử rồi?"

Dưới tay hắn là cái cổ trắng mảnh, nước da trắng muốt dính sát vào

lòng bàn tay, khe khẽ rung động xuyên thấu qua bàn tay truyền đến, dưới
cơn thịnh nộ, dục vọng khó hiểu dâng lên không kiềm chế được nữa, Úc
Dương Quân há miệng liền cắn xuống, răng nanh cắm ngập vào thật sâu,
tựa như muốn cắn chảy máu. Cơ thể dưới thân cứng đờ, một lát sau mới bắt
đầu ra sức giãy giụa.

Phát hiện kháng cự của y, không khỏi càng tăng lửa giận, vậy mà, vậy

mà lại biết cách cự tuyệt. Kẻ thuận theo cũng không dám ngỗ nghịch của
hắn vậy mà lại biết cách cự tuyệt, nói không rõ là tâm tình thế nào, Úc
Dương Quân kiềm giữ đôi tay vùng vẫy của y, dưới răng ra sức, trầm giọng
nói: "Lại cho ngươi nhìn rõ ràng xem, ai là chủ tử của ngươi."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.