TƯ PHÀM - Trang 79

Lửa giận trong mắt Úc Dương Quân rực cháy, khóe môi lại quỷ dị

nhếch lên.

Trang giấy trên mặt đất như vòng xoáy rất nhanh bắt đầu cuộn lên,

xoay tròn càng nhanh, hoa giấy bay đầy trời, trong lúc nhảy múa, trên mặt
đất không ngờ lại là một cảnh tượng khác.

Văn Thư kinh ngạc nhìn gạch ngọc ban đầu khi trang giấy bay lên lộ

ra, trên gạch ngọc bằng phẳng chớp lóe sóng sáng, giống như trên mặt hồ
tĩnh mịch bất thình lình nổi lên một trận gió lốc, giữa sóng trào mây cuộn,
có gì đó từ từ hiện ra trên mặt đất, đầu liên là điểm, sau đó là đường, điểm
và đường kéo dài đan xen, cuối cùng hợp thành một loạt cảnh tượng hoạt
động.

Con ngươi bất ngờ co rút, cảnh tượng này...

Hành lang gấp khúc quanh co, một bên có cập hồ ngắm cá một bên có

rì rào hoa rơi. Dưới hành lang một nhóm thanh niên cẩm y, ai cũng mang
mão bướm cao, giữa thần sắc là tôn quý dị thường, công tử áo lam kia cười
dãn mặt mày nói một câu gì đó, khiến cho mọi người tiền hô hậu ủng cười
đến thật thỏa thuê. Tầm mắt rơi xuống đứng cách đám người đó không xa,
trong một nhóm Thiên nô áo xanh, là ai đang nhìn không chớp nhóm cẩm y
nhân kia, vẻ mặt lưu luyến si mê như thế mà ánh mắt lại triền miên như
thế? Bóng dáng in trong mắt y đó là ai? Áo tím tóc bạc, khi mọi người cười
vang hắn vẫn là lãnh đạm đến nửa phần tươi vui cũng không hề để lộ.

Úc Dương Quân chầm chậm đi đến phía sau y, Văn Thư dường như

không hề phát hiện, ánh mắt vẫn dán chăm chăm vào gương mặt Thiên nô
áo xanh đó trong bức tranh. Khuôn mặt này, dung mạo là đạm nhạt, ngay cả
sắc môi cũng lộ vẻ tái nhợt, trên đôi gò má hơi hơi phiếm ửng đỏ, a, thần
sắc như thế, ánh mắt như thế... Còn có ai chẳng biết y đang nghĩ gì?

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.