TƯ PHÀM - Trang 80

Úc Dương Quân đứng lại sau lưng y, cười lạnh nhìn bình tĩnh của y

từng chút một tan ra trên mặt: "Còn có..."

Theo ống tay áo hắn phất qua, cảnh tượng trên mặt đất dần dần biến

mất, khi hiện lên lần nữa thì nghiễm nhiên đã thay đổi thời gian địa điểm,
hoặc là dưới lầu cao hoặc là trong điện các, hoặc là tụ tập tân khách, hoặc
là hai người một chỗ, địa điểm khác nhau tình cảnh khác nhau, như đèn tẩu
mã không ngừng biến hóa, duy nhất không thay đổi, là ánh mắt quấn quýt
si mê của kẻ áo xanh đó, ngại ngùng, kiềm nén, đau khổ muốn che giấu lại
luôn luôn không đè nén được mà toát ra. Dựng hình phóng đại lên trước
mặt, kịch liệt xộc vào trong mắt, đắm say đến khiến người ta không nhịn
được muốn châm chọc, rõ là vọng tưởng.

"Nhìn rõ lại này xem." Trong giọng nói trộn lẫn ý cười khoái trá, Úc

Dương Quân cười chỉ xuống mặt đất.

Cảnh tượng trên mặt đất lại lần nữa biến hóa, chiếu ra một gian phòng

tao nhã, sa liêm rũ xuống, làn khói nhè nhẹ từ trong lư hương tử kim bay
ra, như cát chảy lưu động trong không khí lại nháy mắt tan biến. Kẻ áo tím
đang nằm ngủ say trên tháp, tóc dài rũ xuống, che lên Long ấn sáng sáng
trên trán, một đôi mắt xếch cũng khép lại, cách làn sương khói nhìn qua,
hết thảy tựa như ảo mộng, ngay cả dung nhan lúc nào cũng hiển lộ xa cách
thường ngày của hắn cũng dịu dàng đi, không hề cao ngạo mà xua người ra
ngoài ngàn dặm. Thiên nô áo xanh chậm rãi bước vào trong khung cảnh, dè
dặt cẩn thận, sợ tiếng bước chân làm bừng tỉnh kẻ đang say giấc trên tháp.
Y lặng lẽ đứng lặng trước tháp hồi lâu, người ngoài khung cảnh chỉ có thể
nhìn thấy bóng lưng gầy yếu của y. Lại sau đó, y từ từ khom thắt lưng
xuống...

"Đừng!" Văn Thư đột nhiên lùi về sau một bước, lại chạm vào trong

ngực Úc Dương Quân.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.