TƯ PHÀM - Trang 93

Lúc này y lưu lại trong một thôn nhỏ dạy trẻ con đọc sách, thường có

các đại thẩm đại nương tốt bụng đến làm mai cho y: "Nhị cô nương nhà lão
Trương ở thôn Đông ngài đã thấy chưa? Tướng mạo cũng xem như xinh
đẹp..."

"Oanh Oanh của nhà Tam thẩm bên thôn Tây, ngài thấy thế nào? Đừng

nhìn bộ dáng người ta chưa trưởng thành, nhưng hiền lành đức hạnh lắm.
Ngài xem cái khăn tay này, thêu thật là khéo..."

Trên khăn tay thêu một đôi bướm chấp cánh, đường kim tỉ mỉ, sinh

động đến giống như cặp cánh rực rỡ đó sẽ tung bay ngay trước mắt. Trước
kia y cũng đã thấy qua chiếc khăn tay như thế, ở viền góc còn dùng chỉ
cùng màu kín đáo đề một câu thơ tình.

Rất sợ phân li thương nhớ, rất nhiều chuyện, muốn nói còn e. Chỉ có

nước chảy trước lầu, ứng lòng ta, cả ngày ngưng mắt.

Từng câu từng chữ vậy mà y hãy còn nhớ rõ.

Văn Thư cười khẽ trả khăn tay về: "Đệ tử bần hàn, cô nương đi theo ta

là muốn chịu khổ rồi."

Xích Viêm thường xuyên đến thăm y, đưa y ra bờ biển, ngồi trên đá

ngầm trò chuyện, uống rượu, kể cho y nghe một chút những chuyện y
không biết:

"Nha đầu Liễm Diễm kia có tin vui rồi, lão nhân hai nhà đều mừng

phát điên. Hai ngày trước nó trở về Long cung ở, lão tử và tôn tử đều như
phải nghe nó phân phó. Thiết, cũng không biết tên Dung Hiên đó sao lại
chịu được nó..."

"Tên Nhị thái tử Lan Uyên kia nghịch thiên rồi, còn vui tươi hớn hở

ôm về một cái đèn hoa cười ngu ngốc. Ta... Chậc, còn lớn mật hơn cả lão
tử, Thiên đế tức giận đến lật bàn ngay tại chỗ..."

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.