TƯ PHÀM - Trang 94

Văn Thư nhớ đến mấy tiếng sét khó hiểu vài ngày trước: "Hắn vậy

mà... ít nhất cũng hiểu được còn chưa trễ."

Xích Viêm còn kể, Thiên giới thịnh truyền, Văn Khúc Tinh ngắm vừa

ý tiên cô nào đó, Bích Dao Tiên tử mến Trọng Hoa Thượng tiên...

Văn Thư cười ghẹo hắn: "Đường đường là Thái tử Long cung mà sao

huyên thuyên tình ái như một thị nữ rồi."

"Nhàn rỗi không có việc gì thì nghe ngóng một chút..." Hắn ngượng

ngùng vò đầu, đột nhiên thấp giọng hỏi, "Vậy ngươi với hắn thì sao?"

Văn Thư ngẩn ra, dưới chân là đại dương mênh mông, gió nổi sóng

cuốn, đầu sóng xô lên nham thạch, lập tức bọt nước bắn tung, tiếng sóng
ầm ầm như tiếng sấm.

Mọi thứ tới lui đều đã vùi vào trong trang sách thật dày ở Thiên Sùng

cung, giữa lúc trăm năm có nghĩ cũng chưa từng nghĩ qua, chỉ có ngày đó
khi y gặp hắn lần cuối, hàn ý băng lãnh hắn điểm lên mi tâm y còn có thể
thường xuyên nhiễm ra, dù có Hỏa Ngọc Lưu Ly trấn giữ cũng vẫn cảm
thấy gian nan như trước.

Lúc này bị Xích Viêm hỏi, mới chậm rãi xoay người tìm kiếm: "Đêm

hôm đó, ngài ấy uống say..."

Nhớ không rõ là vì lý do gì, ngay cả thời điểm nào cũng đều đã quên,

chỉ nhớ rõ một đêm kia, Thiên Sùng cung bày tiệc rượu, Lan Uyên dẫn Bá
Ngu cùng một nhóm hoàng tử các nhà Thiên giới quấy đến long trời lở đất
cả Thiên Sùng cung thanh tịnh. Khi hào hứng bốc cao, thì rốt cuộc vây lại
làm khó Úc Dương Quân, mấy bình rượu ngon không khỏi phân bua trút
xuống cho hắn, Úc Dương bình sinh lãnh tình kiềm chế lần đầu tiên uống
say.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.