TƯ PHÀM - Trang 98

Sương mù phiêu tán dường như có ý thức kéo tới, thân thể bị từ từ vây

khốn trong tiếng khóc lóc kể lể của nàng. Văn Thư ngơ ngác mà nghe, nhìn
ánh mắt nàng vì ai oán mà chuyển thành ác độc.

"Vì sao chàng phải phụ ta? Ta thương chàng a..."

"Lưỡng tình tương duyệt mới gọi là yêu. Trong lòng hắn ta không có

cô, ngu ngốc của cô chỉ có thể hại chính cô."

Nàng nhắm mắt bịt tai, đôi môi đỏ máu cong thành một nụ cười sâu u

ám: "Chàng đã chuyển thế rồi, ta muốn đi tìm chàng. Lấy đủ bảy bảy bốn
mươi chín bộ tim gan, chàng liền có thể thấy được ta. Ta đã có bốn mươi
tám bộ, chỉ thiếu một bộ của huynh đây, công tử."

Bàn tay gầy bạch ngọc thình lình hóa thành quỷ trảo gầy đét màu xanh

đen, móng tay vụt dài ra lập tức xé rách y phục Văn Thư. Sắc mặt Văn Thư
đột biến, nhưng tiếc rằng thân người đã bị sương mù cuốn lấy không thể
động đậy, trong lòng thầm than, không ngờ rằng tấm thân trường sinh bất
lão phải bị hủy ở đây. Suy đi nghĩ lại, như vậy cũng tốt, không còn nợ hắn
cái gì, cũng có thể không còn bất cứ dính dáng gì với hắn. Sợ hãi biến mất,
rốt cuộc sinh ra vài phần thoải mái được giải thoát.

Mắt thấy đầu ngón tay nàng cắm vào trong ngực, giữa trán Văn Thư

bất ngờ vụt lóe ra tử quang lóa mắt, rọi đến sương trắng nơi nơi bạt đi, quỷ
khí dày đặc thật sự bị bức lui ra ngoài mấy trượng. Nữ quỷ kia hai mắt trợn
ngược, vẻ mặt kinh sợ, thất thanh gào lên: "Ngươi... Trên hồn phách của
ngươi..."

Lời còn chưa dứt, đã bị tử quang bao vây kiềm chặt, nháy mắt liền

không thấy bóng dáng nữa, chỉ để lại một tiếng thét chói tai thê lương châm
nhói tai Văn Thư.

Văn Thư chỉ cảm thấy hàn khí cấp tốc từ trong cơ thể trào ra, lạnh lẽo

đến tứ chi đông cứng mặc cho nó siết lấy, Hỏa Ngọc Lưu Ly trong người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.