TỨ QUÝ CẨM - Trang 1019

cũng thông hiểu về hội họa?” Tô Mậu thấy A Vụ nhìn bức tranh Du xuân
đồ
rất chăm chú thì lên tiếng nhận xét.

A Vụ khiêm tốn cười, nói: “Biết chút ít.”

A Vụ đang đứng ở chỗ viết lời đề bạt, theo A Vụ thấy, cho dù từ chất

lụa, màu mực, bút pháp đều cho thấy bức họa được vẽ theo phong cách Nam
triều; so với các tác phẩm truyền thế khác của Trương Đoan, phong cách vẽ
cũng rất giống. Phong cách vẽ hùng vĩ, bố cục nghiêm cẩn, trên tấm vải lụa
năm mét này, nhân vật phải kể đến hàng trăm, quả là một “công trình hoành
tráng”. A Vụ lại nhìn đề bạt trên bức tranh lần nữa, có không ít dấu sưu tầm
của các danh nhân công nhận bức họa là thật. Thậm chí còn có cả lời đề bạt
của hai đại nho tiền triều là Hoàng Vĩnh và Định Chân, chẳng trách Tô Mậu
dám chắc bức tranh này là thật.

Sở Mậu thưởng thức xong bức tranh với vẻ chưa thỏa mãn, ngoảnh đầu

nhìn A Vụ và hỏi: “Nàng thấy bức tranh này thế nào?”

A Vụ đã ngồi trên ghế nghỉ ngơi được một lúc, nàng nhìn Tô Mậu và

nói với vẻ áy náy. “Thiếp nghĩ bức tranh này là giả.”

Hàng lông mày rậm và đẹp của Tô Mậu giật giật, bực bội cười lạnh

lùng. “Ồ? Xin nghe cao kiến của phu nhân.”

A Vụ không để bụng hành động này, nàng hiểu Tô Mậu, nếu bản thân

nàng có một bức tranh tâm đắc mà bị một người nhảy ra nói rằng nó là giả
thì đương nhiên cũng cảm thấy bực.

Lông mày của Sở Mậu cũng nhướng lên, khóe môi hơi cong lên tựa

như muốn nói: Xem nàng đáp lại thế nào.

A Vụ bước đến bên bức tranh: “Được, ta xin nói ý kiến của mình, mời

điện hạ và Tô cô nương cùng quan sát.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.