TỨ QUÝ CẨM - Trang 1023

Khi trở về phủ Kỳ Vương, A Vụ thấy Sở Mậu rõ ràng có điều gì đó

không như trước, cứ nghĩ hắn sẽ quay về Băng Tuyết Lâm, không ngờ lại
cùng nàng về Ngọc Lan Đường.

A Vụ vào trong phòng thay quần áo mặc hằng ngày rồi mới bước ra thì

thấy Sở Mậu đang đứng ở Đa Bảo Các nghịch viên ngọc tỳ hưu nàng thích
nhất.

“Điện hạ!” A Vụ kêu lên, nàng cực kỳ không thích người khác đụng

vào đồ thường ngày của mình vì cảm thấy mất vệ sinh, bước thẳng đến chỗ
của Sở Mậu giơ tay ra trước mặt hắn.

Sở Mậu ngoảnh đầu lại thấy A Vụ mặc chiếc váy lụa ngắn mềm màu

vàng nhạt hơi cũ, khoác áo choàng màu xanh ngọc bích, trên đầu cài cây
trâm ngọc màu trắng hình bướm đậu cành hoa, xiêm y và đồ trang sức đơn
giản như vậy nhưng khi khoác lên người nàng thì càng thêm phần tao nhã,
xinh đẹp.

Sở Mậu cảm giác trước mắt như một bức tranh phong cảnh mùa xuân,

một cành mai nghiêng nghiêng với sắc hoa vàng nhạt, non nớt như thể chỉ
cần một ngọn gió lạnh thổi tới là sẽ rơi vào lòng bàn tay, vò nhẹ sẽ thành
nước.

A Vụ vốn đang đợi Sở Mậu biết điều trả lại ngọc lưu ly cho nàng,

nhưng hắn lại đặt ngay viên ngọc vào lòng bàn tay nàng rồi nắm lại, như thế
tay của nàng và viên ngọc tỳ hưu nằm gọn trong lòng bàn tay hắn.

Cho dù A Vụ có ngốc nghếch, chậm chạp thế nào đi nữa thì cũng biết

rằng có những thứ đã dần dần thay đổi, ví dụ như chứng sạch sẽ của Sở
Mậu. Tim nàng đập thình thịch, hoảng hốt rụt tay lại, nhưng vì da quá mịn
hoặc quá trơn nên viên ngọc tỳ hưu trượt khỏi tay, rơi xuống đất vỡ tan.

“Điện hạ, đây là đồ thiếp thích nhất đó!” A Vụ nói với giọng hờn dỗi,

thực ra viên ngọc tỳ hưu này chỉ có ưu điểm là trông lung linh nhỏ bé, màu

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.