TỨ QUÝ CẨM - Trang 1025

A Vụ sững sờ nhìn Sở Mậu lấy chiếc áo choàng trong tay Đồng Văn, tự

khoác lên vai nàng.

Trên gương mặt Đồng Văn sớm đã hiện lên ý cười, đợi lát nữa thị sẽ đi

nói với Tang ma ma cho bà bớt lo lắng.

Nhưng trái tim hiện giờ của A Vụ thì như bị thiêu đốt sắp cháy thành

than, ý của Sở Mậu nàng cũng mang máng hiểu ra, nhưng lại muốn giả vờ
không biết, thế nào là ân nghĩa vợ chồng, âm dương hòa hợp, A Vụ hy vọng
mình không hiểu thì tốt biết bao.

“Đi thôi, sao ngẩn người ra thế?” Sở Mậu cười.

“Vâng.” A Vụ bước nhanh về phía trước hai bước, thế nên tay Sở Mậu

đang đặt lên vai nàng đành phải bỏ xuống.

Thư phòng của A Vụ nằm ở phía đông của Ngọc Lan Đường, bước vào

bên trong thì thấy tấm biển đề bốn chữ “Phong Bất Ninh Trai”.

Lông mày của Sở Mậu nhăn tít. “Sao lại đặt tên như vậy?” Cây muốn

lặng mà gió chẳng ngừng, con muốn phụng dưỡng cha mẹ còn đâu. Song
thân của A Vụ còn đó, cái tên này thực sự có chút không may mắn. Tuy
nhiên, Sở Mậu đâu có biết nỗi lòng của A Vụ.

“Lấy từ ý sống trong yên ổn phải nghĩ đến ngày gian nguy.” A Vụ

không muốn giải thích lý do thực sự.

“Phong Bất Ninh Trai” của A Vụ tinh tế đẹp đẽ, không giống với vẻ

đơn sơ trang nhã của Băng Tuyết Lâm, trong phòng có sập, bên trên trải
thảm lông cáo trắng, xung quanh có gối dựa thêu hoa mẫu đơn với nhiều
màu sắc, đây là chỗ nằm và ngồi quen thuộc của nàng.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.