TỨ QUÝ CẨM - Trang 108

“Đệ muội dạy dỗ A Vật thế nào vậy hả? Còn bé mà đã không tôn trọng

tỷ tỷ, lại ra tay đánh người, cô xem nó đánh con chúng tôi như thế này đây!
Đi, chúng ta đến gặp lão thái thái nói chuyện, đừng tưởng lão tam đỗ tiến sĩ
thì không coi ai ra gì. Bây giờ mà đã như vậy, sau này cả nhà chúng tôi sống
sao nổi?” Ngô Thị giận dữ nói to.

Lan di nương cũng bước đến lôi Thôi Thị đi. Thôi Thị bị bà ta đột ngột

lôi đi thì loạng choạng không vững. Nha hoàn của Thôi Thị đã bị đẩy lên
phía trước, chỉ biết đứng nhìn vẻ lo lắng.

A Vụ chứng kiến cảnh này thì thầm nghĩ, phải dạy lại bọn nha hoàn ở

tam phòng từ trên xuống dưới một phen mới được, đúng là mấy ả đầu gỗ hại
cơm.

Thấy giờ không phải là lúc lôi thôi, A Vụ vội vàng đỡ Thôi Thị rồi nói

to: “Tư Họa tỷ mau giúp ta dìu phu nhân đi!” Tư Họa là đại nha hoàn của
Thôi Thị, thấy A Vụ kêu to thì cũng định thần lại, vội vàng xông vào hất tay
Lan di nương ra và nắm lấy tay Thôi Thị.

Vinh Tứ có người để dựa dẫm, liếc nhìn A Vụ với vẻ đắc ý ra mặt, còn

A Vụ thì không thèm để ý đến cô ta. 

Thôi Thị thấy A Vụ đã tỉnh táo lại thì yên tâm phần nào, và cũng có

chủ ý riêng. “Muội sẽ tự đến chỗ lão thái thái, trước hết phải đưa A Vụ về
bôi thuốc đã.” Bây giờ bà chỉ quan tâm đến tình hình sức khỏe của A Vụ,
không có tâm trí đâu mà để ý đến tâm trạng của lão thái thái.

Lan di nương cũng thấy phải bôi thuốc cho Vinh Tứ trước, dù sao con

bé cũng bị thương mà.

Ngô Thị thấy hai người không muốn đến chỗ lão thái thái trước thì giận

dữ phẩy mạnh chiếc khăn tay rồi quay ngoắt người bỏ đi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.