TỨ QUÝ CẨM - Trang 1193

Nào ngờ Sở Mậu lại cười rất kỳ lạ, ánh mắt nhìn nàng cũng thêm vài

phần nồng nàn. Sở Mậu đặt con tỳ hưu vào lòng bàn tay của A Vụ, còn nắm
chặt bàn tay của nàng lại.

A Vụ bị Sở Mậu sán lại gần liền lùi dịch ra sau, cho đến khi chạm vào

mép bàn không dịch được nữa thì Sở Mậu cúi xuống hôn.

“Ôi, đừng làm vỡ nó.”

A Vụ cảm thấy mồm miệng của mình đã bị Sở Mậu làm cho khô khốc,

lúc về đến phòng, nàng phải uống một bình nước mới cảm thấy đỡ khát.

Ở tiền viện của Băng Tuyết Lâm, Sở Mậu vẫn đang cùng đồng môn hạ

khách bàn luận. A Vụ tắm rửa xong xuôi, nhìn ra ngoài cửa sổ vẫn thấy
bóng người đi lại, có thể sẽ là bàn luận đến sáng.

A Vụ nằm trên giường với hai mắt mở to, không thể ngủ nổi, mấy ngày

trước có lẽ ngủ hơi nhiều, nàng bắt đầu nhớ đến chiếc giường mềm mại ở
Ngọc Lan Đường, giường của Sở Mậu ở Băng Tuyết Lâm cứng đến đau cả
lưng. Ngoài ra, địa long ở Ngọc Lan Đường rất ấm áp, còn ở Băng Tuyết
Lâm, chỉ cần nghĩ đến cái tên thôi đã có cảm giác lạnh lẽo rồi.

A Vụ trở mình, nghĩ rằng có lẽ ngày mai nên xin Sở Mậu cho nàng trở

về Ngọc Lan Đường, ở đây dù sao cũng là địa bàn của người khác nên cảm
thấy không được thoải mái. A Vụ thở dài một tiếng, chỉ đáng tiếc nàng vẫn
chưa được đặt chân đến Song Giám Lâu.

Hôm sau, lúc A Vụ tỉnh dậy thì trời đã sáng bạch, nàng còn chưa mở

mắt đã cảm thấy vùng ngực khó chịu, đến khi mở mắt ra cúi xuống nhìn thì
chỉ thấy đập vào mắt là mái tóc đen xì.

A Vụ động đậy người, mặt của Sở Mậu cọ cọ vào ngực nàng rồi lại ngủ

ngon lành.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.