TỨ QUÝ CẨM - Trang 1194

A Vụ bực mình lấy ngón tay gí vào trán của Sở Mậu, muốn đẩy mặt

của hắn ra, đừng tưởng nàng không biết chuyện hồi đầu vì bị lạnh, nàng
không cẩn thận sáp lại gần Sở Mậu, kết quả liền bị hắn khó chịu đẩy ra, còn
lấy chăn đắp thành đống để ngăn đôi. A Vụ cho rằng, Sở Mậu khỏe như thế
thì có là heo chết rồi khi bị hắn đẩy cũng phải tỉnh dậy.

Sở Mậu đang mơ mơ màng màng, thấy A Vụ đẩy ra liền sáp lại, lại dụi

dụi mặt vào ngực nàng, nói: “Sao không ngủ nữa đi?”

A Vụ không còn buồn ngủ nữa, chỉ cảm thấy ngực bị Sở Mậu đè lên rất

đau. “Điện hạ hôm nay không luyện quyền sao?” Từ khi A Vụ vào phủ,
chưa bao giờ nàng thấy mình tỉnh ngủ rồi mà Sở Mậu vẫn còn đang ngủ.

Sở Mậu nằm ngửa ra, lấy tay dụi mắt, bộ dạng vẫn còn ngái ngủ, rồi lập

tức xoay người lại, ôm lấy A Vụ, gối đầu nàng lên cánh tay. “Ngủ thêm với
ta lát nữa đi.” Nói xong liền nhắm mắt lại.

A Vụ không biết nói thế nào về hành động quá thân thiết này của Sở

Mậu. “Thiếp...” Ba chữ “tỉnh ngủ rồi” bị hành động Sở Mậu đè chân lên
chân nàng khiến nàng không thốt ra nổi. A Vụ thầm nghĩ, nếu để người khác
nhìn thấy sẽ nghĩ hai người họ đang bện dây thừng.

A Vụ đáng thương ở trong tay của Sở Mậu, sức của nàng trói gà không

chặt không nói làm gì, còn bị Sở Mậu ép cố định trên giường nên vừa bực
vừa tức, cố sức cong mông lên, định thoát khỏi sự kìm kẹp của Sở Mậu, nào
ngờ mông vừa cong lên đã bị bàn tay của Sở Mậu đặt lên, ấn mạnh xuống
giường.

Trong đầu của A Vụ bất giác nhớ đến hình vẽ trong cuốn sách Thôi Thị

đưa cho nàng, sau đó hình ảnh mà nàng càng muốn quên càng không thể
quên được tối hôm đó... Hồi đó A Vụ mù mịt không biết là gì nên mới ốm
nặng một trận. Bây giờ lý thuyết kết hợp với thực tế khiến nàng không kìm
nổi cơn buồn nôn.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.